Dưới đây là toàn bộ các bài thơ của Các Mác đã được dịch sang tiếng Việt, gồm 39 bài, được sắp xếp theo đúng thứ tự của NXB Thanh Niên, 1983. Người soạn xin được chia các bài thơ làm nhiều phần vì dung lượng chứa các bài thơ của thivien có hạn chế, không chứa được hơn nghìn từ. Các bài thơ đều do Trần Đương dịch/
Phần IHai bầu trờiBầu trời trên cao mãi mãi đứng yên
Mãi mãi thở dịu dàng trong mây và chớp
Bầu trời yêu thương mãi mãi của anh và của em
Cả ánh nắng rực hồng, cả âm vang sấm sét
Ôi! Chớ để bầu trời sụp đổ trong lòng ta
Chớ để hai tâm hồn nghẹn ngào, nức nở
Bầu trời trong tim cũng cần nắng và tiếng chim ca
Cũng cần mây trôi và nghìn tia chớp đỏ...
Không đềKant* và Fichter** thích tìm nơi xa lạ
Trên trời sao thăm thẳm mông lung
Tôi chỉ gắng hiểu sao cho cặn kẽ
Những gì tôi tìm thấy dọc đường!
* Kant (1724-1804): nhà triết học nổi tiếng Đức, người sáng lập ra chủ nghĩa duy tâm Đức.
** Fichter (1762-1814): nhà triết học xuất sắc Đức, đại diện cho nền triết học cổ điển duy tâm chủ quan.
Gien-nyI
Em là chỉ của riêng anh
Gien-ny! Hồn sáng, trong lành biết bao
Tình anh sóng động xôn xao
Mà sao môi thắm ngọt ngào lặng im
Tấm tình có thấu tim em
Để cao xanh bỗng gần thêm trên đầu
Tự hồn anh đó xa sâu
Trắng trong chỉ hát trọn câu chung tình
Thiên thần kia phải khiếp kinh
Bao nhiêu châu báu cũng thành của rơi
Gì bằng tình đẹp em ơi
Những mơ ước lớn tung trời bay cao
Đêm dày đâu cản khát khao
Bao hình ảnh cứ xôn xao trong lòng
Gien-ny ơi, hiểu anh không
Nỗi nghi ngờ chớ thành sông thành ngàn
II
Gien-ny kiều diễm mơ màng
Tình yêu e ấp trong làn sương rơi
Sẽ thành lửa cháy ngút trời
Trái tim nóng bỏng ai người hiểu em?
Anh từ thăm thẳm yêu tin
Mang hình em sáng rực lên giữa đời
Bao nhiêu ý nghĩ tuyệt vời
Lớn lao, rực rỡ ai người hiểu anh?
Tìm em ánh sáng trong lành
Và tình em đã hoá thành niềm tin
III
Tiếng đàn anh đã cất lên
Những lời chung thuỷ vang trên núi ngàn
Niềm vui, nỗi khổ ngập tràn
Khúc tình ca vẫn rộn ràng thi nhân
Đến cùng em hỡi nữ thần
Muôn trùng xa cách vẫn gần đó em
Qua ngàn thác lửa tình duyên
Qua bao bí ẩn lọc nên thơ này
Yêu em yêu trọn tháng ngày
Đời anh vui hát trọn đầy tình em
Bao nhiêu kỷ niệm êm đềm
Thành bao nốt nhạc rung trên đất này
Thánh thần kia có đắm say
Cũng lùi xa trước sóng đầy tình ta
Bài ca những thần đấtChúng ta nện đất
Sớm sớm chiều chiều
Kết thành đội ngũ
Hùng vĩ bao nhiêu
Bàn tay ta có
Nghệ thuật, uy quyền
Sự nghiệp lớn nhỏ
Chúng ta làm nên
Vải tay ta dệt
Nhà ta dựng xây
Kim cương và ngọc
Kết những lâu đài
Đếm những tháng ngày
Trần gian rực rỡ
Thế giới đổi thay
Hoa bừng thắm nở
Biết bao bạc vàng
Trong từng trang sách
Chuyên cần, trong sạch
Kết thành vinh quang
Bạn trẻ ta ơi
Ra mà hái ngọc
Đêm tối qua rồi
Tim ta lửa bốc
Này đây núi đá
Này đây biển vàng
Kim cương óng ả
Đâu phải mơ màng
Chúng ta lao động
Chúng ta dựng xây
Trong niềm hy vọng
Hạnh phúc dâng đầy
Niềm kiêu hãnh của con người (trích)Khi tôi nhìn những ngôi nhà kiêu hãnh
Những bước đi bão táp của con người
Tôi càng hiểu đâu là sức mạnh
Trong cả hờn căm lửa bốc khôn nguôi
Tôi cảm thấy hàng trăm nghìn mạch đập
Và tâm hồn than lửa tự hào thay
Ta có thẻ xông vào trong sóng giật
Của cuộc đời, của biển dâng đầy
Tôi sẽ chẳng ngạc nhiên chi hết
Trước những con người xốc thẳng trời cao
Không! Không thể sống những phận hèn lê lết
Hãy nhìn lên và ngẩng cao đầu
Hãy vươn tới những gì ta mơ ước
Những nỗi niềm khao khát tựa dầu sôi
Ta chẳng muốn cảnh tro tàn đổ nát
Ta quyết xây một thế giới tuyệt vời
Không biên giới nào ngăn ta bước
Không bức tường nào cản lối ta đi
Ta giong buồm băng qua ngọn thác
Ta xông lên muôn dặm biên thùy
Chẳng ai bắt ta ngừng hi vọng
Chớ bi quan, sợ hãi, chán chường
Chỉ có đốt hồn ta bằng lửa nóng
Mới làm nên những chuyện khác thường
Cây cột mốc khổng lồ cao chót vót
Được xây nên bằng đá tảng tầng tầng
Các vị chúa phải cúi đầu sửng sốt
Trong mắt ngời chớp lửa thác dâng
Và đâu phải những điều mong cuẩ chúa
Điều cao siêu là ý tưởng của con người
Đi tới trước lòng ta là núi lửa
Các quỷ thần phải khóc lóc, tháo lui
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)