Vương Bột1.Tiểu sử:Vương Bột, tự là Tử An, quê ở huyện Long Môn đất Giáng Châu,, gọi Vương Tích là ông chú. Vốn dòng dõi thư hương, nhà có ba anh em đều đỗ Tiến sĩ nên đời gọi là Vương gia tam châu thụ.
Vương có thiên tài, làm văn không bao giờ nháp, tinh thông các môn y học, thường đến Quắc Châu thử các vị thuốc. Lại giỏi tính vận niên độ số, truyền lại quyển Đại Đường Thiên Tuế Lịch, đời sau theo đấy mà làm lịch và thông thư
Thuở còn ít tuổi, một hôm vào ngày mồng chín tháng chín, Vương đi chơi qua huyện Nam Xương vào dự tiệc yến ở gác Đằng Vương do quan đô đốc Hồng Châu là Diêm Bá Dự đặt mời các tân khách và liêu thuộc. Trong tiệc đủ mặt tài hoa anh tuấn, Vương tuy còn ít tuổi nhưng vì nổi tiếng văn chương nên cũng được mời.
Diêm Bá Dự muốn khoe tài con rể là Ngô Tử Chương nên đẫ bảo làm sẵn bài Đằng Vương Các Tự rồi lại lấy đầu đề ấy yêu cầu các tân khách làm trước. Các tân khách đều nể Diễm Công, không ai dám làm. Diêm giận tái mặt nhưng không tiện nói ra, bèn cho người đến đứng bên Vương đợi được câu nào phải báo luôn cho biết. Khi thấy câu mở đầu, Diêm Công đã nguôi giận, kịp nghe đến câu:
Ráng trôi với cò lẻ cùng bay
Thu thuỷ hợp trời xa một sắc
thì Diêm Công thú quá, khen thực là thiên tài.
Vương viết xong,tân khách xúm lại xem, ai nấy đều lắc lư đầu cùng bái phục. Ngô Tử Chương thấy thế xấu hổ không dám đưa bài mình ra.
Năm 14 tuổi Vương gặp quan Thái thường Lưu Tường Đạo tuần hành quan nội, bèn dâng thơ bày tỏ chí mình. Tường Đạo xem rất lấy làm kinh ngạc và đã dâng lên vua Cao Tông (650-683). Vua cho triệu Vương vào điện thí đối sách, được liệt vào hạng cao đệ, làm chức Triều tán lang. Thường dâng lên những bài tụng đều được ban khen, rồi từ đấy tiếng tăm lừng lẫy.
Bái vương nghe danh liền mời về phủ làm chức Tu soạn. Lúc ở Vương phủ, viết bài Bình Đài Yếu Lược được Bái vương rất trọng. Thời ấy, các vương công nhàn hạ hay bày ra trò chơi chọi gà để ăn thua. Vương thiếu niên khách khí lại cậy có Bái vương yêu mến mới viết đùa một bài hịch gọi là hịch Anh Vương Kê Văn. Không ngờ có người đưa bài hịch ấy tâu với vua Cao Tông. Vua giận lắm cho là khinh nhờn thân vương liền giáng ra làm quan uý ở Kiến Nam thuộc tỉnh Tứ Xuyên.
Đến đất Thục, nhân lên chơi núi Cát Hội, Vương ngậm ngùi nghĩ đến sự nghiệp của Gia Cát Vũ Hầu, bèn làm mấy bài thơ cảm tác. Khi ở đấy lại xảy ra một chuyện suýt nguy đến tính mạng. Nguyên có tên Tào Đạt là người nhà viên Tham mưu, bị tội trốn vào dinh Vuơng để nhờ che chở. Vương thương tình cho ở, sau aowj mang tiếng lại ngầm đưa giết đi. Việc phát giác, Vương bị khép vào tử tội, may gặp kỳ đại xá nên mới được phóng thích.
Năm 28n tuổi sang Giao Chỉ thăm cha, Vương Bột bị đắm thuyền chết đuối ở biển Nam Hải.
Cao Đình Lễ, thi nhân đời Minh nói: Văn chương Tử An, ý cao xa lời hoa diễm, đủ mọi vẻ đấu mỹ tranh kỳ, thi nhân đời sau không thể bì kịp.
Tác phẩm:Thi văn tập (16 quyển)
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)