Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [17] [18] [19] [20] [21] [22] [23] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ẢO GIÁC TUYẾT RƠI

Trời vui bừng nắng sau giá lạnh
Nôn nao gợi nhớ tháng năm xưa
Nỗi niềm xa xứ trùm băng tuyết
Cứ ước ao hoài giọt nắng mưa.

Thế rồi cũng sớm về Đất Mẹ
Đầy thương đầy mến đến thành say
Mà rồi giữa nắng tràn năm tháng
Lại bỗng bao lần thấy tuyết bay.

      Trường Tiểu học Kim Liên
           Đống Đa Hà Nội
           Tháng 2 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CÒN ĐÂY NỖI NHỚ
      Nhớ Moscva, Tasken
      và Alma-Ata

Mặt Trời chan nắng khắp không gian
Mà cái lạnh ngập tràn vẫn không lùi bước.
Lòng chạnh nhớ mười bảy năm về trước
khi sống trên đất Nga...

Nào tuyết nào băng
và những vườn táo,
        các rừng sồi...
                       cứ hiện về lần lượt.
Ôi, những người bạn Nga, Kazăc, Đugan...
và muôn vạn những tấm lòng !
Tôi đã lướt qua mùa đông
               đầy tuyết và băng
                               mà tận cùng ấm áp
Thời gian cứ lặng lẽ trôi
Biết bao kỉ niệm
        cũng cứ trôi dần vào loãng nhạt...
Nhưng cái mùa đông tuyết băng kia
không bao giờ mờ phai.

                      Hà Nội
                      Tháng 1 / 2004
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

MỘT CHÚT XÍU

Đang trong cái nắng đầy trời
Đang giữa cái nóng ngốt người - râm ran
Bỗng thèm cảnh vật Kazastan
Bỗng thèm tuyết trắng mênh mang đất trời
Dẫu rằng chỉ chút xíu mà thôi...

                 Thái Hà Hà Nội
                 Tháng 7 / 2007
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

VẪN CỨ LUNG LINH

Ta lại bay lên và cũng trong trời đêm
Sao nhớ năm xưa khi rời xa Đất Nước !
Cái ngày ấy trong lòng ươm bao mộng ước
Sao chi chít trên cao làm sóng sánh những trời xa.

Hai mươi năm trời rồi cũng đã lướt trôi qua
Những kỉ niệm đẹp
               khắc sâu trong lòng
                                  nhớ mãi.
Dẫu nơi ấy không bao giờ gặp lại
Đến bây giờ vẫn cứ lung linh.

              Trên đường bay Việt Nam - Airline
                  và trên bầu trời Tổ Quốc
                    Ngày 28 / 10 / 2008
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐÃ ĐẾN LẠI ĐI

Tuyết đã trắng, thân bạch dương cũng trắng
Cả đất trời cứ lặng lặng - mênh mang.
Như chào khách, rừng bạch dương xếp hàng ngay thẳng
Đường chuyển sân bay như cũng rộn ràng.

Chào Moscva và chào nước Nga !
Chúng tôi đi nhé - về Miền Nam chút nhé !
Ba tháng nữa - khi chúng tôi trở về Quê Mẹ
Vẫn qua đường này và chúng ta sẽ lại gặp nhau.

                     Alma-Ata Kazastan
                     Ngày 12 /11 / 1986
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

ĐÊM ĐẦU TIÊN
VÀ KỈ NIỆM ĐẦU TIÊN Ở ALMA-ATA

Đến Alma-Ata trời đã sang đêm
Đường về nơi ở - phố phường vắng tanh vắng ngắt.
Dân thành phố giờ đã đang ngon giấc
Chào khách xa này chỉ có cái lạnh thấu xương.

Mở cửa đón tôi, dẫu lộ vẻ rất vui mừng,
Mấy bà lão* rõ ràng đang ngái ngủ.
Họ vẫn để phần cho suất ăn - một đĩa to tú hụ
Nhưng dạ quá bồi hồi, đâu muốn đụng đến mà ăn.

Đêm cũng sắp hết đêm, tôi vội vã đi nằm,
Cũng chỉ là nằm vậy, chứ nào có ngủ.
Đoàn ra đi có bảy người - hội đủ,
Đến nơi xa lắc này chỉ còn mỗi mình tôi.

Những người bạn thông thạo tiếng Nga
" đã đi ngang về tắt" hết cả rồi !
Ngày mai không biết có cách nào xoay sở được !
Thử thách tột cùng - cứ như họ ném tôi xuống nước
Mà chẳng xót thương cho có một chiếc phao.

Phải quẫy - phải đạp liều thôi chứ còn có cách nào !
Nhưng vùng vẫy làm sao  
thì vẫn chưa biết có cách nào cho đặng.
Vốn liếng tiếng Nga - than ôi, đâu có lắm !
Các ý nghĩ khi này
cứ rối tung lên - " như một mớ bòng bong ".

Trời sắp sáng hẳn rồi, ở nhà có thấu hay chăng ?
kỉ niệm đầu tiên ở chốn này là vậy !

                   Thành phố Alma-Ata
                   Kazastan, 17 / 11 / 1986

* Đây là mấy nhân viên già chuyên trực ở cửa ra vào ( Nhà có hai lần cửa với một khoang đệm nhiệt ở giữa )
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

Phần 5 - CÓ LỜI MẸ RU
Cánh chim nào cũng chơi vơi
Đât trời nào cũng có lời Mẹ ru.

DUNG DĂNG DUNG DẺ

Thuở yêu nhau chẳng có chuyện "dung dăng"
Hơn sáu chục* bỗng giật mình, bù lại.
Mà hứng chí, dắt nhau ra quốc ngoại
Chỉ để nói với lòng...Mình cũng biết "dung dăng"

                    Sân bay Nội Bài Hà Nội
                    Tối 20 / 6 / 2005

* Lúc này tác giả đã 62 tuổi.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

NHỮNG GIÂY PHÚT ĐẦU TIÊN
TRÊN ĐẤT PHÁP

Đến đây rồi, tôi đến rồi đây !
Chào nước Pháp !
Chào Pari huyền thoại !
Người đón chưa thấy, cứ chờ hoài, chờ mãi...
Chỉ biết mỉm cười và nhanh miệng "Bônggiua !"*

                 Sân bay QT Sáclơ Đờgôn 1
                 Pari, sáng 1 / 7 / 2005

* Bonzour - Xin chào (tiếng Pháp)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

TÌM KIẾM
Đâu là hạnh phúc ?

Tôi vừa ra khỏi sân bay và háo hức đợi chờ
Để được ngắm xem mội nước Pháp, một Pari huyền thoại.
Con, cháu hẹn ra đón giờ chưa thấy tới
nên mới chờ hoài, chờ mãi...
Giờ lại còn mong gặp con gặp cháu hơn bởi đã một năm xa.

Hai đứa kia rồi - miệng cứ như hoa...
Tôi muốn ôm lấy thật chặt trong lòng...
Đây mới chính là hạnh phúc !

                Sân bay Sác lơ Đờ gôn 1
                Paris, sáng 1 / 7 / 2005
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Xuân Vũ

CŨNG ĐẾN THẾ THÔI

Này đây là nước sông Sen*
và kia là tháp Epphen** đợi chờ.
Thế đâu là những cánh thơ ?
Và đâu là những mộng mơ tuyệt vời ?
Thôi thôi cũng đã biết rồi
Ta thì vẫn vậy, mọi người cứ mơ.
Quê ta dáng chẳng phai mờ
Vui xa một chút, ta sẽ lại về bờ bến xưa.

                  Bên bờ sông Sen Pari
                  Chiều 2 / 7 / 2005

* Sông Sine
** Tháp Epphen - Tour Eiffel
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 100 trang (1000 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [17] [18] [19] [20] [21] [22] [23] ... ›Trang sau »Trang cuối