Tết ở quêĐã bao mùa Xuân qua đi mà những ký ức cửa Tết khi ở quê nhà vẫn hiện về như nguyên vẹn. HÌnh dáng của Mẹ lúc nào cũng hiện lên thật rõ. Nghĩ đến hình dáng Mẹ trong những ngày Tết mình thương Mẹ thật nhiều. Những ngày gần Tết hình như Mẹ không ngủ. Lúc nào cũng thấy Mẹ bận rộn, lúc nào cũng thấy Mẹ lọ mọ ở dưới bếp nấu nấu, nướng nướng. Năm nào Tết Mẹ cũng làm các loại bánh như bánh khúc, bánh rợm, bánh rán và dĩ nhiên là cả bánh chưng nữa. Mình còn nhớ mãi có năm Mẹ lo Tết quá mà cả ba ngày Tết Mẹ ốm liệt không dậy được. Đó là Tết đầu tiên mình cảm thấy thực sự là không có Tết. Buồn vô cùng.
Ngày mồng Một Tết cũng là một ngày thật khó quên. Cứ đến tối hôm 30 Tết là Mẹ dặn dò cẩn thật: Hai con Lan, Phương (mình và người chị em sinh đôi) phải nhớ mai là mồng một Tết thì không được chạnh choẹ nhau, cãi nhau kẻo dông cả năm. Nói thực Mẹ dặn thế không phải là thừa vì hai chị em cứ cãi cọ nhau suốt ngày. Làm gì cũng chạnh choẹ, tị nạnh nhau. Vậy mà hai chị em làm gì cũng có nhau, đi đâu cũng một cặp, mặc gì cũng giống y chang nhau. Và hai chị em cũng rất, rất thương nhau. Nghe Mẹ dặn vậy thì hai chị em phải giao kèo là: Mai chúng mình không được cãi nhau đâu đấy, kẻo Mẹ buồn. Và mình nhớ và dám chắc là chưa khi nào chị em mình chạnh choẹ, cãi nhau vào mồng một Tết:D.
Sáng mồng một nào tỉnh dậy mấy chị em lại hồi hộp ngồi trong màn mà chờ đợi Bố và em trai đốt pháo. Tiếng pháo mồng một Tết mình không bao giờ quên. Tiếng pháo đón năm mới thật là thiêng liêng. Thật rộn ràng làm sao. Mẹ bảo đốt pháo là xua đuổi ma tà, điều xấu đi và mang điều tốt đẹp tới cho năm mới may mắn. Chính vì vậy mà bao năm sống xa quê năm nào mình cũng đều đốt pháo (loài pháo nổ giống pháo của Bố ở quê). Mặc dù năm nào hai con gái cũng phản đối là mẹ không được đốt pháo nổ đâu vì chúng sợ, chúng chỉ thích pháo hoa. Chẳng thế mà năm nào mình cũng mua một hộp pháo hoa cho hai Vịt và bánh pháo nổ to đùng cho mình.
Sáng mồng một Tết nào Mẹ mình cũng rửa mặt nước mùi già cho từng đứa. Mẹ bảo lần lượt từ lớn đến bé, sếp hàng vào. Đầu tiên là chi cả, mình đứng thứ 3 rồi mới đến hai em. Rửa mặt xong cả nhà sẽ ăn sáng thật thịnh soạn. Bữa sáng mồng một thì bao giờ cũng có xôi, gà, măng miếng, và nem nữa. Trong bữa ăn Bố Mẹ sẽ mừng tuổi cho từng đứa một cũng lại từ lớn đến bé, thật là hạnh phúc và sung sướng. Ăn xong chị em diện quần áo đẹp để đi chúc Tết các bác, cậu mợ để được mừng tuổi. Rồi năm nào cũng như năm nào Mẹ lại dặn: Vì là con gái phải chiều các con mới được đi chúc Tết, nếu đi sớm sợ nhà các bác, cậu chưa có ai xông đất thì cả năm các bác cậu bị dông. Thế là mấy chị em cứ đợi chờ, chốc chốc lại hỏi là đã sang chiều chưa để được đi chúc Tết. Chiều đến, mấy chị em cùng bố đi chúc Tết mọi nhà, Mẹ ở nhà đón khách. Sang ngày mồng hai và những ngày sau đó Mẹ đều ở nhà lo đón khách, nấu ăn còn mấy chị em thì đi chơi thăm bạn, thăm thầy, cô. Giờ nghĩ lại thương Mẹ thật nhiều. Mẹ chỉ lo cho chúng con thật vui, thật hạnh phúc. Niềm hạnh phúc của Mẹ là thấy chúng con được vui được rạng rỡ trong những ngày Xuân về.
Tết ở quê là vậy đó, năm nào cũng như thế gần như thành nếp rồi làm mình nhớ, nhớ mãi dù đã hơn 20 năm trôi qua. Hic hic.
Có ai quay lại mùa Thu trước
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng?
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook