Buồn buồn kiếm được bài thơ hay trên mạng đưa lên cho mọi người thảo luận chơi
Cô bé ấy có 1 lần nói khẽ
Anh tin không, em sẽ ngủ 1 tuần
Anh đừng đến và đừng buồn anh nhé
Em ngủ rồi, còn ai nữa mà mong
Em ngủ rồi, em có dậy nữa không
Mùa thu tiễn anh qua miền phố vắng
Mỏng manh quá, lời yêu không đủ ấm
Những yêu thương ngày ấy ngỡ xa rồi
Nỗi buồn chiều ta uống với ta thôi
Em như cỏ, em làm ta cháy mất
Giấc ngủ ấy ai tin là có thật
Em một mình đốt hết cả mùa thu
Ở bên kia thành phố có sương mù
Ai hát đấy, lời buồn như cỏ dại
Dậy thôi em, mùa thu không trở lại
Giấc mơ nào trên cỏ hãy còn xanh.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Sao lại Phạm Việt Chiến bạn? Tác giả là nhà thơ, nhà báo Nguyễn Việt Chiến mà.
"số phận ném chúng ta vào một chỗ
nơi khóc cười muôn thưở vẫn giao tranh"
TNH
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Quả thực là khi mình tìm trên mạng thì đúng như bạn nói có 2 luồn thông tin. Tôi tìm theo cụm từ ("Mùa thu không trở lại" + "Phạm Việt Chiến") cũng có mà tìm theo cụm từ ("Mùa thu không trở lại" + "Nguyễn Việt Chiến") cũng có. Mong mọi người trên thi viện làm sáng tỏ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Bài thơ hay thật, tui cũng tìm thấy một bài hát của phạm trọng Cầu tình cờ có cái tên trùng với tên của bài thơ đây,lời nghe cũng hay lém, thật mún tới sông Seine quá chừng...
http://mp3.zing...c.IWZB9E0B.html"Cái giàu nghèo của nó là vô biên. Niềm vui nỗi buồn của nó là trường cửu"
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Mùa thu không trở lại
Phạm Trọng
(bút danh của nhạc sỹ Phạm Trọng Cầu trước năm 1975).
Em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu
sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu
Mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu
Đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
Nghe chơi vơi não nề
qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?
Từ chia ly
Nghe rơi bao lá vàng
Ngập dòng nước sông Seine
Mưa rơi trên phím đàn
Chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Lá úa khóc người đi
Sương mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu
Mùa lá rơi ngập ngừng
Đếm lá úa sầu lên
Bao giờ cho tôi quên
(^^)
"Cái giàu nghèo của nó là vô biên. Niềm vui nỗi buồn của nó là trường cửu"
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Bài này có trên Thi viện, của nhà báo - nhà thơ Nguyễn Việt Chiến.
Ta chẳng muốn làm một mặt trời đỏ
Ôm hết mộng ngày
Ta chẳng muốn làm một ánh trăng bạc
Thâu hết đêm say
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
tho hay lam.tui cung thich mua thu
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook