''Thơ diên'' ngay ở nhan dề đó dã thu hút nhiều bạn dọc dến với 1 tập thơ suất sắc của Hàn mạc tử một cây bút tài hoa bạc mệnh.Ở đây tôi muốn giành thời gian nói về bài thơ ''Dây thôn vĩ dạ''dược rút ra từ tập thơ diên của ông.Ở bài thơ này ông lấy bút danh là hàn mặc tử có nghĩa là người làm nghề văn chương nhưng cũng có 1 nghĩa khác buồn hơn nhưng nó phản ánh dúng cuộc dời của ông dó là Hàn có nghĩa là lạnh lẽo ,Mặc mang nghĩa là cô dơn, lạng lẽ,Tử la chết vì vậy hàn mạc tử còn có nghĩa là cái chết cô dơn lặng lẽ ,lạnh lẽo.Ngay trong bài dây thôn vĩ dạ chúng ta cũng có thể dễ dành nhận ra sự cô dơn ,trống vắng trong tâm hồn hàn mặc tử. '' Sao anh khong ve choi thon vi
nhin nang hang cau nang moi len
vuon ai muot qua xanh nhu ngoc
la truc che ngang mat chu dien''
trong khổ thơ này nhà thơ dã dùng thi dể vẽ nên hoạ là một bức tranh thuỷ mặc của xứ huế.Mơ dầu là 1 câu hỏi có nhiều ý kiến cho rằng dây là lời trách móc của người con gái trách nhà thơ sao khong trơ về nhưng nếu hiểu như vậy thì có phần hơi tối nghĩa có lẽ dây là câu hỏi của chính tác giả dặt cho mình lấy dó làm cái cớ dể nhớ về chôn cũ, cũng như Hoàng cầm dã viết''em ơi bưồnlàm chi anh đưa em về sông duống''.Nhân vật chữ tình ơ dây có thể hiểu là chính nhà thơ.Sau câu hỏi như lời chào mời dó hiện lên một bức tranh xứ huế tuyệt đẹp vào một buổi sớm bình minh tất cả chan trong ánh nắng sớm tinh khôi.''nhin nang hang cau nang moi len''những hàng cau như những chiếc thước trời do mực nắng lúc ban mai''nắng mới lên''cho thấy sự tinh khiết, mới mẻ và trẻ trung.Ánh nắng làm cho những hàng cau già trở nên tươi mới hơn ,bóng mượt hơn.Ánh nắng tràn xuống cả khu vườn trải dài trên những thảm cỏ xanh tơ của buổi sáng sớm''vuon ai muot qua xanh nhu ngoc''1 sự ngạc nhiên của thi sĩ trước vẻ đẹp của''vườn ai''chìm ngập trong sự tinh khôi của nắng sớm''muot qua xanh nhu ngoc''ở đây tác giá sử dụng tính từ''mướt''chỉ sự bóng bẩy,xanh non+thêm phiếm từ quá lại càng tăng lên sự nõn nà,nontow của cỏ cây hoa lá.Dặt ở cuối câu thơ là hình ảnh so sanh''xanh như ngọc''dó là màu xanh non trong trẻo,nõn nà và mang nét sang trọng.CHỉ với 2 câu thơ Hàn Mạc Tử dã làm bừng lên,sáng lên không gian xứ huế qua hình ảnh những khu nhà vườn trong lúc tinh khôi nhất của 1 ngày mới.Trong thơ hàn mạc tử ta luôn thấy có sự xuất hiện đồng thời của con người và thiên nhiên''lá trúc che ngang mặt chữ điền''dây chắc chắn là hình ảnh 1 người con gái huế.Người phụ nữ trong thơ hàn mạc tử luôn hiện lên với sự hiền lành,chất phác của ngưới con gái thôn quê''mặt chữ điền''.Trong câu thơ này hình ảnh con người không hiện lên 1 cách rõ ràng mà ẩn hiện trong thiên nhiên''lá trúc che ngang''nên mang nét kín dáo thanh cao 1 dặc trưng của người con gái xứ huế.Có ý kiến cho rằng đây là hình ảnh của Hoàng Cúc người mà hàn mạc tử yêu thầm nhưng nói như vậy không hẳn dã dúng có thể đây chỉ là hình ảnh người con gái bình thương mà hàn mạc tử vô tình bắt gặp trong tâm tưởng khi dang mải mê suy tư về huế nên khi ông mang vào thơ thì người con gái này có phần mờ ảo không rõ.
thôi mình chỉ phân tích thế thôi các bạn cho mình ý kiến nhé bạn có thể viết tiếp
nguyễn minh thành
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook