Bài thơ rất lạ
Đưa tay em cho anh
Mình sẽ đi vào một thế giới lạ
khi những chiếc lá rơi không biệt nổi màu
nơi những con đường vừa xa vừa sâu
Sao đi mãi không mòn theo năm tháng
Đưa tay em cho anh
Đừng chú ý tới những người rất lạ
Lao như bay để vội vã một lần
Họ chẳng biết từng lối này sẽ dẫn đi về đâu
không phải sự sống hay cái chết
mà của thoáng qua rất lạ một nỗi buồn
Đưa tay em cho anh
Đừng để ý tới những mái nhà xô lệch rất lạ
những âm thanh rất lạ phát ra từ những cái miệng lạ
những quần áo xuôi ngược bay như những hình nhân
đôi khi chúng thật hơn những ai vận chúng
Đưa tay em cho anh
kệ thành phố rất lạ đang chìm trong một đêm rất lạ
những ánh đèn trôi nổi cùng trăng sao
thêm một quãng nữa thôi em sẽ nghe thấy một âm thanh rất lạ
những tiếng ve dĩ vãng của mùa hè
tiếng một cánh bằng lăng rơi còn lộ rõ sắc tím trong một đêm đen đặc rất lạ
chẳng phải bấy lâu nay chúng thất lạc cõi người
Đưa tay em cho anh
Đừng mải mê ngắm những hình hài lạ
Chúng không có thực đâu chỉ là ảo ảnh do một ai đó giả tạo nên mà
Ai ư? Anh không biết rõ thôi nào vì sao em cứ mãi nhìn chăm chăm thế
Hắn không phải chúa đâu em. Chúa không tạo ra ma quỷ bao giờ
Còn ma quỷ đáng lẽ đêm nay đang còn trong luyện ngục
Anh thấy rất lạ vì sao chúng lại xuất hiện tràn ngập giờ này
Đưa tay em cho anh
Mới đi được nửa đường sao em nhìn anh cũng lạ
Cười rất lạ và nói chi rất lạ
rồi bước đi theo người rất lạ ngược phía cuối đường
Sao anh không níu tay mà nhìn em rất lạ
Cuộc đời hình như rất lạ
trong một cuộc chia tay
Anh cũng ngỡ đã phải nói thật nhiều nhưng không hiểu vì sao lại im lặng rất lạ
Chỉ còn im lặng rất lạ
và mắt cũng không nhìn thấy gì
Tất cả chỉ trắng và đen, đen và trắng
không khí rất nóng nhưng nó không vang lên lời than thở của bọn quái vật lạ
những âm thanh lúc trước anh nghe được giờ cũng tan biến trong rất lạ
Phút cuối cùng anh cất tiếng hét mới chợt thấy mình câm
Và chữ THE END hiện lên chiếm trọn cả màn hình
TẮT
Nỗi buồn đi đứng tự tin
Kỷ niệm xõa từng chân tóc