Thơ » Nga » Yuliya Drunina
Đăng bởi hongha83 vào 22/11/2018 10:08
Не плакала, не голосила —
Спасала других из огня.
— Как звать тебя? Может, Россия?
— Я — Лида. Так кличут меня…
Ах, Лидочки, Настеньки, Тани,
Сиянье доверчивых глаз!
Откуда в часы испытаний
Вдруг силы берутся у вас?
Так хочется счастья и мира!
Но ежели… нам не впервой…
Припала вдова командира
К планшетке его полевой.
Припала, губу закусила,
А плакать нельзя — ребятня…
— Как звать тебя? Может, Россия?
— Я — Лида. Так кличут меня.
Сквозь трудные слезы, сурово,
Любовью и гневом полны,
Вдове улыбаются вдовы
Великой священной войны…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/11/2018 10:08
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 22/11/2018 13:53
Không khóc lóc và không kêu than
Tôi cứu đồng đội của mình trong lửa
Bạn là ai? Có lẽ người Nga?
Tên là Liđa. Cái tên tôi tự gọi
Ôi, những Liđa, Naxchia, Tanhia...
Những cặp mắt dễ tin, rạng rỡ
Ngay từ những giờ đầu tiên thử thách
Sức mạnh mọi người đã được nhân lên
Muốn sống sao trong hạnh phúc, bình yên
Nhưng không may chị không phải người đầu
Nữ sĩ quan trở thành goá bụa
Ngay trên đường dã chiến, túi trong tay
Dù ngã xuống, cắn môi chịu đựng
Khóc, không nên, không nên, các bạn
Bạn là ai? Có lẽ người Nga?
Tên là Liđa. Cái tên tôi tự gọi
Nước mắt ứa ra, khó khăn, nghiệt ngã
Bởi tình yêu và căm giận dâng trào
Người goá phụ mỉm cười cùng số phận
Của bao người quả phụ trong chiến tranh