Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Lục bát
Thời kỳ: Hiện đại
2 người thích

Đăng bởi XuanMienTPT vào 22/09/2008 09:52, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi XuanMienTPT vào 23/09/2008 08:55

Nhân đọc bài "Chồng" của tác giả Vũ Công Thành
Đăng trên bản tin Vietsovpetro số 34 quí 4 năm 2007 trang 57.

"Quản gia" là vợ ở nhà
Tay hòm, chìa khoá, lo xa, tính gần...
Vợ là chồi biếc, lộc xuân
Sanh con, dưỡng cháu, ân nhân bao đời.

Vợ là Đào thắm, Hồng tươi
Cho ta thêm đẹp, cho đời thêm hương.
Vợ là tổ ấm, tình thương
Cơm ngon, canh ngọt, bốn phương chan hoà.

Vợ quản "két bạc" trong nhà
Gởi vào thuận tiên, rút ra "không phiền"
Vợ là đối tượng "Ưu tiên"
Nhì trời, nhất vợ-chớ nên coi thường.

Vợ là tình nghĩa, yêu thương
Về trình, đi báo, tỏ tường vợ yêu.
Đừng bao giờ bước "liêu xiêu"
"Đi ngang, về tắt" ấy điều không nên.

Vợ-người nâng bước ta lên
Bậc thang danh vọng chớ quên "nổi chìm"
Vợ là một nửa trái tim
Nếu không có vợ như chim lạc bầy.

Vợ-người chia đắng, sẻ cay
Vợ là "thấy thuốc" thăm ngày, chăm đêm.
Vợ như câu hát êm đềm
Ru cho ta ngủ những đêm say nồng.

Vợ yêu quí nhất là chồng
Răng long, đầu bạc cũng không xa rời.
Ta yêu thương mãi suốt đời
Nâng niu, trân trọng, không vơi nghĩa tình.


Bài đăng trên "Phụ nữ BR-VT" số 25 quí 1/2008 trang 22.