Thơ » Ba Lan » Wisława Szymborska » Những người trên cầu (1985)
Jesteśmy dziećmi epoki,
epoka jest polityczna.
Wszystkie twoje, nasze, wasze
dzienne sprawy, nocne sprawy
to są sprawy polityczne.
Chcesz czy nie chcesz,
twoje geny mają przyszłość polityczną,
skóra odcień polityczny,
oczy aspekt polityczny.
O czym mówisz, ma rezonans,
o czym milczysz, ma wzmowę
tak czy owak polityczną.
Nawet idąc borem lasem
stawiasz kroki polityczne
na podłożu politycznym.
Wiersze apolityczne też są polityczne,
a w górze świeci księżyc,
obiekt już nie księżycowy.
Być albo nie być, oto jest pytanie.
Jakie pytanie, odpowiedz kochanie.
Pytanie polityczne.
Nie musisz nawet być istotą ludzką,
by zyskać na znaczeniu politycznym.
Wystarczy, żebyś był ropą naftową,
paszą treściwą czy surowcem wtórnym.
Albo I stołem obrad, o którego kształt
spierano się miesiącami
przy jakim pertraktować o życiu i śmierci,
okrągłym czy kwadratowym.
Tymczasem ginęli ludzie,
zdychały zwierzęta,
płonęły domy
i dziczały pola
jak w epokach zamierzchłych
i mniej politycznych.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 29/07/2014 08:58
Chúng ta - những đứa con của thời đại
thời đại chính trị
Tất cả các vấn đề
của bạn
của tôi
của chúng ta
những chuyện ngày
chuyện đêm
đều là những vấn đề chính trị
Dù muốn hay không
các gien của chúng ta cũng mang một quá khứ
mắt cũng có góc độ
da cũng có sắc màu
chính trị
Bạn nói gì
bạn lặng im
dẫu sao
cũng đều có dư âm và sắc màu
chính trị
Thậm chí đi trong rừng già
bạn cũng đặt những bước chân chính trị
trên một nền chính trị
Những bài thơ tưởng chừng thờ ơ
cũng là những bài thơ chính trị
trên trời vầng trăng đang toả sáng
một vật thể đâu chỉ còn là trăng
Tồn tại hay không tồn tại
đó là câu hỏi
bạn thân yêu hãy trả lời xem
đó là câu hỏi gì
một câu hỏi mang màu chính trị
Thậm chí không cần phải làm người
bạn mới có tầm cao chính trị
nếu bạn là dầu thô
là thức ăn tinh hoặc nguyên liệu phụ
vậy cũng đã là quá đủ
Hoặc bạn là chiếc bàn hội đàm
mà hình thù người ta tranh cãi nhau bao tháng
hình tròn hay vuông
nơi người ta đàm phán
về sự sống và về sự chết
Trong khi đó thì con người vẫn lần lượt ra đi
súc vật vẫn tắt thở
nhà vẫn bốc lửa
đồng ruộng vẫn bỏ hoang
như trong những thời xa xưa
ít hơn nhiều chính trị