At ten A.M. the young housewife
moves about in negligee behind
the wooden walls of her husband's house.
I pass solitary in my car.
Then again she comes to the curb
to call the ice-man, fish-man, and stands
shy, uncorseted, tucking in
stray ends of hair, and I compare her
to a fallen leaf.
The noiseless wheels of my car
rush with a crackling sound over
dried leaves as I bow and pass smilin
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 03/06/2008 17:20
Lúc 10 giờ sáng người nội trợ trẻ
ăn mặc xuềnh xoàng đi lại sau
tường gỗ ngôi nhà chồng nàng.
Tôi ngồi gặm nhấm cô độc trong xe.
Rồi nàng bước ra lề đường
gọi người bán nước đá, bán cá, và đứng
ngượng ngùng, không áo lót ngực, luồn vào
dăm ba chân tóc, tôi so sánh nàng
với chiếc lá rơi.
Bánh xe êm ru của tôi
dấn lên với tiếng lá khô
vụn gẫy khi tôi nghiêng chào mỉm cười lướt qua.