Đăng bởi hongha83 vào 22/08/2015 16:12
Det finns i de sovandes ansikten
en självklarhet som på samma gång
lockar och skrämmer oss.
Det finns ett oåtkomligt leende:
är det chimärernas leende eller barnets den som tror sig
buren av vingar eller den som har
förvandlats till sten?
Vi skjuter sakta upp dörren.
Vi böjer oss ner över de sovande.
På vilka gator strövar de nu?
I vilken tid?
Är du korsfäst i deras drömmar?
Är du uppstånden i denna djurkrets?
Obruten
ogenomtränglig ligger havets hinna.
Att betrakta
är inte att verkligen sjunka.
Vi reser oss upp. Vi går för att
på nytt återkomma.
Det finns i de sovandes ansikten en självklarhet
som ständigt förföljer oss.
För er skull kom jag hit.
Ni måste tro mig
när jag säger att jag har sett flodvågen!
Det är sant att jag saknar bevis:
bevisen infinner
sig senare bevisen är hotfullt nära.
Jag har sett flodvågen!
I sommarnatten
i en avlägsen trakt, okänd
men lika verklig som er egen stad.
Då kom vattnet svallande
över de nyslagna fälten
(med de grå förfallna ladorna
och hässjornas havsgröna tungt lastade pråmar).
Det piskade stenmurarna.
Det fyllde redan hela dalen.
Det vräkte sig upp genom skogen,
över linbanorna, slagghögarna
och gruvornas röda lavar.
Bergets front skälver.
Bergets front är genombruten!
Jag har kommit för att varsko er.
Statyerna ingriper inte.
Klockorna klämtar inte.
Hur blind är inte den blindes hund.
Och nu står jag i den sovande staden
med varor som ingen har väntat
frukter som ingen begär:
en löjlig bonde
som tagit miste på torgdagen.
Kära åhörare
kära lilla flock av spräckliga torgduvor!
Jag kastar till dem en näve ord.
Tiden är redan till hälften förspilld.
Snart övermannas även jag av denna dvala.
Det krävs en visshet som vi inte äger.
Hörde vi vattnet?
Såg vi floden stiga över berget?
Vi vänder tillbaka.
Vi skjuter sakta upp dörren.
Vem av oss är i fara?
Vem skall väcka den andre?
Vem skall uppgå i den andres drömmar?
Det finns i de sovandes ansikten en självklarhet
som de seende i ångest söker.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/08/2015 16:12
Trên mặt những người đang ngủ có một sự thật hiển nhiên
vừa quyến rũ ta vừa làm ta sợ hãi
Một nụ cười không thể tiếp cận
phải chăng là nụ cười ảo giác trẻ con
mà người ta tin được đôi cánh mang đi
hoặc hoá đá?
Chúng ta nhẹ đẩy cửa
Chúng ta cúi nhìn những người đang ngủ
Giờ họ đang rong chơi trên những phố nào?
Ở thời đại nào?
Bạn có bị đóng đinh trên thập giá trong giấc mơ của họ?
Bạn có tái sinh trong Hoàng Đới ấy?
Nguyên vẹn
tấm gương biển không thể nào xuyên thấu
Khảo sát
không hẳn là đắm chìm
Ta đứng dậy. Ta ra đi
để sẽ còn trở lại
Trên mặt những người đang ngủ có một sự thật hiển nhiên
Đuổi theo ta mãi mãi
Chính vì em mà tôi đến
Em phải tin tôi
khi tôi nói đã trông thấy cơn lũ lụt!
Quả tình là tôi thiếu bằng chứng:
bằng chứng rồi sẽ có
bằng chứng cận kề rồi
Tôi đã nhìn thấy cơn lũ lụt!
Một đêm hè
ở một xứ xa xôi, lạ lẫm
nhưng cũng thực như thành phố của em
Khi đó, nước nhấn chìm
những cánh đồng vừa gặt
(với những vựa thóc cũ ọp ẹp
những bồn sấy xanh lục
nặng nề)
Nước quất vào những bức tường đá
Nước dâng đầy thung lũng
Nước ào qua cánh rừng
trên những cáp treo, bãi thải
và những trục quặng màu đỏ của khu mỏ kia
Sườn núi rung rinh
Sườn núi sụp đổ!
Tôi đến để cảnh báo em
Rằng những bức tượng sẽ không can thiệp
Chuông sẽ không kêu
Sẽ mù hơn cả con chó của người mù
Và bây giờ tôi ở trong thành phố ngủ mơ này
với hàng hoá không một ai chờ đợi
những hoa quả không một ai thèm muốn
một người nông dân ngớ ngẩn
lầm lẫn ngày chợ phiên
Thưa các bạn thính giả thân yêu
thưa chuyến bay nhỏ nhoi những chú chim câu sặc sỡ!
Tôi ném cho chúng nắm chữ
Đã lãng phí đến nửa thời gian
Rồi chẳng mấy chốc chính tôi cũng lờ đờ như họ
Hẳn phải có một trí tuệ mà chúng ta không có
Chúng ta có nghe thấy tiếng nước không?
Chúng ta đã nhìn thấy lũ tràn qua ngọn núi?
Chúng tôi nhẹ nhàng đẩy cửa
Ai trong chúng ta đang trong cơn hiểm nguy?
Ai sẽ đánh thức người kia?
Ai sẽ xuất hiện trong giấc mơ kẻ khác?
Trên mặt những người đang ngủ có một sự thật hiển nhiên
bị tra vấn bởi những người nhìn hoảng sợ