Thơ » Mỹ » Wallace Stevens
One must have a mind of winter
To regard the frost and the boughs
Of the pine-trees crusted with snow;
And have been cold a long time
To behold the junipers shagged with ice,
The spruces rough in the distant glitter
Of the January sun; and not to think
Of any misery in the sound of the wind,
In the sound of a few leaves,
Which is the sound of the land
Full of the same wind
That is blowing in the same bare place
For the listener, who listens in the snow,
And, nothing himself, beholds
Nothing that is not there and the nothing that is
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 29/04/2008 10:05
Bạn phải có tâm trí của mùa đông
Để ngắm sương giá và những cành cây
Trên cây thông đóng cứng cùng băng tuyết;
Và phải chịu lạnh rất lâu
Để ngắm những cây cối lởm chởm bởi những viên băng
Cây vân xam lấp lánh xa xa trong mặt trời tháng Một.
Và không nghĩ tới
Những bất hạnh trong tiếng động của gió
Trong âm thanh của vài chiếc lá rung,
Đó là âm thanh của mặt đất đầy gió
Chính là cơn gió
Đang thổi trên đồng trống
Còn người nghe, anh ta nghe tiếng tuyết
Và không có gì ngoài anh ta ngắm nhìn
Không có gì không ở đó và không có gì ở đó