Ja nie chcę wiele:
Ciebie i zieleń,
i zeby wiatr kołysał
gałezie drzew,
iżebym wiersze pisał
o tym, że...
każdy nerw,
każda chwila samotna,
każdy ból - jakże częsty, jak częsty! -
zwiastuje odchłań,
mówi : nieszczęsny....
ja nie chcę wiele,
ale nie mniej niż wszystko:
Ciebie i zieleń
i żeby listkom
akacji było wietrznie,
i żeby sercu - bezpiecznie,
i żeby kot się bawił firanką
jak umie
żeby siedzieć na jerozolimskim ganku
i nic nie rozumieć.
Pętacki wiersz
sam wiesz, że łżesz,
ale dlaczego tak boli, tak boli?
chyba już nic nie napiszę
w ogromną i groźną ciszę
schodzę powoli
ja nie chce wiele:
Ciebie i zieleń...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Trên đời này - anh đâu cần lắm thứ:
một em thôi, và những cành xanh
những cành xanh, xanh lên bên rèm cửa
khẽ đung đưa
và anh sẽ làm thơ
về mỗi sợi thần kinh bé nhỏ
mỗi phút giây cô độc, mỗi niềm đau
luôn có
điềm gở thì thào:
bất hạnh...
Trên đời này - anh đâu cần lắm thứ:
nhưng đó là - tất cả thế gian
anh cần em
và những cành xanh mộc mạc
và trong những hàng kèo, gió reo xào xạc
và trong tâm hồn thanh thản, bình yên
và nơi rèm cửa chú mèo con ngơ ngác
giỡn vui
và anh ngồi bên thềm lặng lẽ, những ngày trôi
không mảy may nghĩ ngợi
Anh lẫn hết
điều đó - dường như chẳng đúng đâu
Nhưng vì sao, vì sao lòng lại buồn da diết?
Hẳn vì anh rồi không nói gì nữa hết
hẳn vì anh rồi sẽ bỏ ra đi
miễn cưỡng - vào lặng im kinh hoàng, khủng khiếp
Trên đời này - anh đâu cần lắm thứ:
một em thôi, và những cành xanh