Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Vu Phần
Đăng bởi Lâm Xuân Hương vào 24/10/2016 15:18
古鑿岩居入,
一廛稱有產。
雖沾巾覆形,
不及貴門犬。
驅牛耕白石,
課女經黃繭。
歲暮霜霰濃,
畫樓人飽暖。
Cổ tạc nham cư nhập,
Nhất triền xưng hữu sản.
Tuy triêm cân phú hình,
Bất cập quý môn khuyển.
Khu ngưu canh bạch thạch,
Khoá nữ kinh hoàng kiển.
Tuế mộ sương tản nùng,
Hoạ lâu nhân bão noãn.
Như thời cổ đục đá làm chỗ ở,
Một hốc kể như có tài sản.
Tuy có khăn che hình hài,
Nhưng chưa bằng được con chó nhà giàu sang.
Hò trâu cày trên đất núi đá trắng,
Dạy con gái kéo kén vàng.
Cuối năm sương tuyết rơi nhiều,
Chỉ người trên lầu nhà giàu no ấm.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 25/10/2016 15:18
Như thời xưa đục non để ở
Một hốc là nhà kể được rồi
Lấy khăn che phủ hình hài
Xem ra còn kém chó nơi sang giàu
Hò trâu cày đằng sau núi trắng
Dạy con thơ cố gắng ươm tơ
Cuối năm sương tuyết rơi to
Chỉ người lầu gấm ấm no dư thừa.