Thơ » Trung Quốc » Minh » Viên Hoằng Đạo
Đăng bởi tôn tiền tử vào 07/02/2019 12:58, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 01/05/2024 15:16
漢陽江雨昔曾過,
歲月驚心感逝波。
老子本將龍作性,
楚人元以鳳為歌。
朱弦獨操誰能識,
白頸成群爾柰何。
矯首雲霄時一望,
別山長是鬱嵯峨。
Hán Dương giang vũ tích tằng qua,
Tuế nguyệt kinh tâm cảm thệ ba.
Lão Tử bản tương long tác tính,
Sở nhân nguyên dĩ phụng vi ca.
Chu huyền độc tháo thuỳ năng thức,
Bạch cảnh thành quần nhĩ nại hà.
Kiểu thủ vân tiêu thời nhất vọng,
Biệt sơn trường thị úc tha nga.
Mưa trên sông Hán Dương trước đây đã từng qua
Thấy sông nước trôi mà giật mình cho năm tháng qua
Lão Tử vốn có người đem rồng ra để sánh
Người Sở vẫn hay đem phượng ra để ca
Một mình gẩy đàn giây đỏ chẳng ai hiểu
Loại người cổ trắng có nhiều, bác làm thế nào
Chốc một ngẩng đầu nhìn mây
Biệt sơn mãi là cao vời
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 07/02/2019 12:58
Hán Dương mưa gió trước qua rồi
Năm tháng giật mình sóng nước trôi
Lão Tử vốn đem rồng để sánh
Tiếp Dư vẫn lấy phượng ca chơi
Đàn tranh mình gẩy ai người hiểu
Kẻ tục bầy thành mỗi bác thôi
Trời biếc ngẩng nhìn lên thỉnh thoảng
Biệt sơn mãi vẫn dáng cao vời