Tôi muốn viết
               hôm nay
                         một trường ca
trong đó câu thơ
                  thở
những thời đại mới
Trong trường ca phập phồng
                             những chiếc cánh
                                          của con quỷ
                                                  kiêu căng
đã đi vòng quanh thế giới
                      phương bắc, phương nam

Sao lại khóc vờ như vậy?
Sao có những người lại thở ra
sau một chủ nghĩa lãng mạn
                       đã chết cóng?
Chủ nghĩa lãng mạn ngày nay ở trong các động cơ
                       đang hát ca
                                 giữa bầu trời xanh
Không hiểu bài hát tự hào ấy
thì vầng trán các anh
                      sa sầm
                            vô ích
Bài thơ mang
          sức mạnh mãi mãi con người
trên các cánh
           vững vàng
                     bằng chất thép

Tôi nhìn thấy bay trong tương lai
                            những tốp máy bay
trút
    một trận mưa
              hạt giống
Và trong những điệu ca
                        rót từ trên trời xuống
vung toả ra
         lao động
                 và tự do

Tôi nhìn thấy
          chúng vươn
                    trên biển cả
từ cao, trên đường xích đạo nhiệt đới
chúng lướt cánh đồng xanh
và tuyết giá của Băng dương

Đó là chủ nghĩa lãng mạn mới
nó được sinh ra
và đang thành hình
Và nhập vào
         một biên đội
                     máy bay
ngày nay nó đi
từ đầu này đến đầu kia
                    thế giới

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)