Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Ngũ ngôn tứ tuyệt
Thời kỳ: Thịnh Đường
7 bài trả lời: 7 bản dịch

Đăng bởi hongha83 vào 24/02/2009 02:41, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 02/06/2019 14:37

送張四

楓林已愁暮,
楚水復堪悲。
別後冷山月,
清猿無斷時。

 

Tống Trương Tứ

Phong lâm dĩ sầu mộ,
Sở thuỷ phục kham bi.
Biệt hậu lãnh sơn nguyệt,
Thanh viên vô đoạn thì.

 

Dịch nghĩa

Rừng phong buổi hoàng hôn đã buồn
Sông nước Sở lại buồn thương thêm nữa
Chia tay rồi, trăng ngàn lạnh buốt
Quạnh quẽ tiếng vượn gọi bầy triền miên

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Bùi Khánh Đản

Chiều xuống rừng phong vắng
Nhìn sông Sở vấn vương
Biệt ly trăng núi lạnh
Luôn tiếng vượn kêu thương


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phụng Hà

Rừng phong lặng, chiều tàn,
Sông Sở, nhìn xốn xang.
Biệt ly trăng non lạnh,
Vượn buồn chẳng ngừng than.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Rừng phong man mác sầu chiều
Nhìn con nước Sở buồn thiu cõi lòng
Biệt ly trăng núi lạnh lùng
Nỉ non tiếng vượn không ngừng  oán than

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Chiều buồn mé rừng phong ngả xuống
Sông Sở hình như cũng bi ai
Sau từ biệt trăng lạnh hoài
Vượn lanh lảnh hú không nguôi lúc nào.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Khuyết danh Việt Nam

Rừng phong buồn đã tối
Sông Sở lại buồn teo
Lúc biết trăng ngàn lạnh
Không nghe tiếng vượn kêu


Bản dịch từ Đường thi trích dịch 唐詩摘譯 (ký hiệu VNv.156) đời Nguyễn.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trần Đông Phong

Rừng phong chiều đã đượm buồn
Nước sông đất Sở đau lòng nhớ thương
Biệt rồi núi lạnh trăng gương
Vượn kêu thảm thiết thê lương chẳng ngừng.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Rừng phong buồn bả buổi hoàng hôn,
Sông nước Sở thêm lại nổi buồn.
Lạnh buốt trăng ngàn sau cách biệt,
Quạnh hiu tiếng vượn gọi bầy luôn.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời