Thơ » Trung Quốc » Thanh » Vương Nguyên Huân
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/12/2020 09:04
孤亭直上出疏林,
檻外飛鴻送遠音。
滿地夕陽明潦水,
遙空寒色散雲陰。
憑高易下懷鄉淚,
客久難為遊子吟。
差喜金門多舊識,
鳳城佳日共登臨。
Cô đình trực thướng xuất sơ lâm,
Hạm ngoại phi hồng tống viễn âm.
Mãn địa tịch dương minh lạo thuỷ,
Dao không hàn sắc tán vân âm.
Bằng cao dịch hạ hoài hương lệ,
Khách cửu nan vi “Du tử ngâm”.
Sai hỉ kim môn đa cựu thức,
Phụng thành giai nhật cộng đăng lâm.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/12/2020 09:04
Bên rừng đình vút lên không,
Cánh hồng bay để dư âm xa vời.
Núi hồ ánh giữa chiều rơi,
Trời cao sắc lạnh mù khơi mây đùn.
Mắt nhìn, lệ nhớ nhà tuôn,
Lạ quê “Du tử ngâm” suông không thành.
May nhờ bạn cũ các anh,
Lên cao thành phụng ngày lành bên nhau.