老將行

少年十五二十時,
步行奪得胡馬騎。
射殺中山白額虎,
肯數鄴下黃須兒。
一身轉戰三千里,
一劍曾當百萬師。
漢兵奮迅如霹靂,
虜騎崩騰畏蒺藜。
衛青不敗由天幸,
李廣無功緣數奇。
自從棄置便衰朽,
世事蹉跎成白首。
昔時飛箭無全目,
今日垂楊生左肘。
路傍時賣故侯瓜,
門前學種先生柳。
蒼茫古木連窮巷,
寥落寒山對虛牖。
誓令疏勒出飛泉,
不似潁川空使酒。
賀蘭山下陣如雲,
羽檄交馳日夕聞。
節使三河募年少,
詔書五道出將軍。
試拂鐵衣如雪色,
聊持寶劍動星文。
願得燕弓射天將,
恥令越甲鳴吳軍。
莫嫌舊日雲中守,
猶堪一戰取功勳。

 

Lão tướng hành

Thiếu niên thập ngũ nhị thập thì,
Bộ hành đoạt đắc Hồ mã kỵ.
Xạ sát trung sơn bạch ngạch hổ,
Khẳng sổ Nghiệp Hạ hoàng tu nhi.
Nhất thân chuyển chiến tam thiên lý,
Nhất kiếm tằng đương bách vạn sư.
Hán binh phấn tấn như phích lịch,
Lỗ kỵ băng đằng uý tật lê.
Vệ Thanh bất bại do thiên hạnh,
Lý Quảng vô công duyên số kỳ.
Tự tòng khí trí tiện suy hủ,
Thế sự tha đà thành bạch thủ.
Tích thì phi tiễn vô toàn mục,
Kim nhật thuỳ dương sinh tả trửu.
Lộ bàng thì mại Cố hầu qua,
Môn tiền học chủng tiên sinh liễu.
Thương mang cổ mộc liên cùng hạng,
Liêu lạc hàn sơn đối hư dũ.
Thệ lệnh Sơ Lặc xuất phi tuyền,
Bất tự Dĩnh Xuyên không sứ tửu.
Hạ Lan sơn hạ trận như vân,
Vũ hịch giao trì nhật tịch văn.
Tiết sứ Tam Hà mộ niên thiếu,
Chiếu thư ngũ đạo xuất tướng quân.
Thí phất thiết y như tuyết sắc,
Liêu trì bảo kiếm động tinh văn.
Nguyện đắc Yên cung xạ thiên tướng,
Sỉ lệnh Việt giáp minh ngô quân.
Mạc hiềm cựu nhật Vân Trung thủ,
Do kham nhất chiến thủ công huân.

 

Dịch nghĩa

Lúc trẻ từ mười lăm tới hai mươi,
Chạy bộ cũng lấy được ngựa của giặc Hồ.
Vào núi bắn chết cọp trán trắng,
Không thua gì “Hoàng tu nhi” ở Nghiệp Hạ.
Tấm thân đã trải chinh chiến ba ngàn dặm,
Với một thanh kiếm địch nổi trăm vạn binh mã.
Quân nhà Hán tiến mau như sấm sét,
Kỵ binh địch bỏ chạy vì kinh sợ hầm chông của ta.
Vệ Thanh chưa từng chiến bại là có trời giúp,
Lý Quảng không được thưởng công vì số phận kỳ lạ.
Từ khi bị phế bỏ trở nên suy tàn,
Chuyện đời chưa được như ý đã bạc đầu.
Ngày trước bắn cung không cần nhắm kỹ cũng trúng,
Bây giờ khuỷu tay trái yếu như cành liễu.
Có lúc đứng bên đường bán dưa Cố hầu qua,
Trước nhà cũng trồng liễu như Ngũ liễu tiên sinh.
Sống trong ngõ hẻm nơi hoang vu đầy cây già,
Trôi dạt tới sườn núi lạnh ngắm hư không qua cửa sổ.
Nay ông mơ có thể khấn cho suối khô vọt nước ở Sơ Lặc,
Làm quan ở Dĩnh Xuyên không cần uống rượu vẫn cương trực.
Đất Hạ Lan vốn thường chinh chiến,
Nghe nói ngựa chạy quân thư ngày đêm.
Các tiết độ sứ ở Tam Hà đã tuyển quân trai tráng xong,
Vua hạ chiếu cho năm đạo quân xuất chiến do ông làm tướng quân.
Thử phủi tấm chiến y trắng như tuyết,
Hãy cầm bảo kiếm vỏ khắc thất tinh múa thử.
Muốn có thêm cung cứng xứ Yên để bắn đại tướng địch,
Cảm thấy xấu hổ khi giáp binh xứ Việt làm rộn vua ta.
Không quan ngại chuyện cũ của thái thú Vân Trung,
Vẫn mong có ngày một trận thắng để lập công trạng.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu

Mười sáu đôi mươi tuổi trẻ hăng
Tay không dám cướp ngựa Hồ phăng
Vào núi bắn ngay con hổ trắng
Khác chi thành Nghiệp "Chú râu vàng"
Một mình xông trận ba nghìn dặm
Một kiếm đương đầu mấy vạn thằng
Phấn khởi Hán binh cơn sét dậy
Hãi hùng Hồ kỵ bãi chông giăng
Vệ Thanh chẳng bại, thời may nhỉ?
Lý Quảng không công, số lạ chăng?
Từ ngày thất thế càng suy khổ
Lần lữa chuyện đời đầu bạc rộ
Liếc mắt ngày nào bắn mũi tên
Giờ đây tay cứng như cành gỗ
Trước sân trồng liễu học ông Đào
Bên lối rau dưa noi cụ cố
Cây già man mác dọc đường thôn
Núi lạnh chơ vơ ngoài cửa sổ
Chí như Sơ Lặc nước khe tuôn
Lòng khác Dĩnh Xuyên chung rượu đổ
Hạ Lan dưới núi trận mây lòa
Vũ hịch đêm ngày tới tấp qua
Tam Hà quận thú kêu trai tráng
Năm đạo văn thư gọi tướng ra
Rũ chiếc chiến bào ngời tuyết phủ
Vung thanh bảo kiếm rực sao sa
Xin lấy cung Yên giết tướng giặc
Hỗ đem giáp Việt rộn vua ta
Sá chi người giữ Vân Trung trước
Một trận nên công với nước nhà.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Anh Nguyên

Trẻ đương mười sáu hai mươi,
Ngựa Hồ, chạy bộ, bắt thời dễ thôi.
Bắn con cọp trán trắng rồi,
‘‘Râu vàng’’ Nghiệp Hạ, sánh đôi cũng bằng.
Đánh ba nghìn dậm vẫn hăng,
Một gươm, từng chống cả trăm vạn người.
Hán binh như sấm dậy trời,
Kỵ Hồ bỏ chạy tơi bời, sợ chông.
Vệ Thanh chẳng bại, trời trông,
Không công, Lý Quảng số ông lạ kỳ.
Từ đây, càng yếu hèn đi,
Việc đời lần lữa, đầu thì trắng phau.
Xưa, tên bắn, chẳng ngắm đâu,
Giờ tay cứng vụng như đầu cành dương.
Cố Hầu, dưa bán bên đường,
Đào Tiềm trồng liễu, còn đương học đòi.
Cây già che khuất xóm rồi,
Chơ vơ núi lạnh. khung trời cửa song.
Thề làm Sơ Lặc suối trong,
Chứ không uống rượu a tòng Dĩnh Xuyên.
Hạ Lan, mặt trận mây chuyền,
Hịch quân xuôi ngược suốt đêm lẫn ngày.
Tam Hà, trai tráng, mộ ngay,
Tướng quân, năm đạo, phen này ra quân.
Chiến bào như tuyết trắng ngần,
Liêu trì gươm báu nhanh gần sao rơi.
Cung Yên bắn tướng giặc thôi,
Thẹn binh giáp Việt rộn nơi bệ rồng.
Vân Trung trước, chẳng bận lòng,
Chỉ cần một trận, lập công lớn rồi...

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Thuở còn trẻ chừng hai mươi tuổi
Đoạt ngựa Hồ chỉ
mỗi đôi tay
Vào non bắn hổ trắng ngay
Râu vàng thành Nghiệp cũng đâu kém nào
Ba ngàn dặm gươm đao chẳng sá
Từng một gươm địch cả vạn quân
Hán binh nổi dậy đùng đùng
Giặc Hồ khiếp vía như lầm bãi chông
Vệ chẳng bại phải chăng tại số
Lý không công như có ý trời
Từ ngày thất thế bỏ rơi
Tháng năm lần lữa mái đầu bạc phơ
Xưa bắn tên đâu chờ để ngắm
Giờ giương tay khô cứng tựa cây
Bán dưa theo chước Cố Hầu
Ngoài sân trồng liễu học theo ông Đào
Đường thôn cụt cây cao
Núi chơ vơ dòm trước song buồn
Thề làm Sơ Lặc khe tuôn
Quyết không nhờ rượu Dĩnh Xuyên như người
Núi Hạ Lam mây mù chiến trận
Lệnh  truyền ra mấy bận không ngơi
Tam Hà chiêu mộ trẻ trai
Chiếu thư năm đạo liền mời tướng quân
Mặc giáp trắng vẻ ngần tuyết rạng
Múa thanh gươm xao động sao băng
Dùng cung Yên phá đại binh
Hỗ đem giáp Việt bận lòng đức vua
Vân Trung người trước chẳng thua
Ra quân một trận công to để đời

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Mười lăm tới hai mươi lúc trẻ
Đoạt ngựa Hồ chạy khoẻ như bay
Vào non bắn cọp chết ngay
Không thua Nghiệp Hạ tay “Hoàng tu nhi”
Thân chinh chiến đi ba ngàn dặm
Một thanh gươm ngăn vạn hùng binh
Hán quân tiến tựa lôi đình
Địch quân bỏ chạy vì kinh chông gài
Vệ chưa bại vì trời giúp đỡ
Lý công toi do số phận kỳ
Bị phế bỏ nên tàn suy
Tóc đà bạc trắng, đời thì chưa an
Ngày trước bắn không cần ngắm kỹ
Nay khuỷu tay như liễu yếu mềm
Bán dưa có lúc đường bên
Trước nhà cũng liễu như hiền tiên sinh
Ngụ trong ngõ hoang vu cùng tận
Giạt tới sườn núi lạnh ngắm trời
Suối khô Sơ Lặc khấn khơi
Dĩnh Xuyên không rượu sống đời quan liêm
Đất Hạ Lan vốn luôn chinh chiến
Ngựa quân thư chạy tiếm ngày đêm
Tam Hà tuyển lính đã êm
Chiếu vua năm đạo do ông điều hành
Thử phủi tấm chiến bào tuyết trắng
Hãy cầm thanh bảo kiếm thất tinh
Thêm cung Yên bắn địch binh
Trong lòng xấu hổ Việt quân làm càn
Không quan ngại đất Vân truyện cũ
Mong một lần tranh thủ lập công.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời