Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Vương Duy
Đăng bởi Trần Đông Phong vào 05/03/2016 02:56
遠看山有色,
近聽水無聲。
春去花還在,
人來鳥不驚。
Viễn khan sơn hữu sắc,
Cận thính thuỷ vô thanh.
Xuân khứ hoa hoàn tại,
Nhân lai điểu bất kinh.
Từ xa nhìn thấy núi có màu sắc.
Đến gần nghe không thấy tiếng nước chảy
Mùa xuân qua rồi mà hoa vẫn còn
Người đến mà chim chẳng sợ.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Trần Đông Phong ngày 06/03/2016 02:56
Xa trông núi biếc một màu
Gần nghe không tiếng nước đâu chảy hoài
Xuân đi hoa vẫn còn đây
Chim trời chẳng sợ ai người lại qua.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 27/07/2019 10:14
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 18/12/2020 20:31
Từ xa thấy núi biếc xanh màu,
Gần đến không nghe tiếng nước đâu.
Xuân hết hoa xuân còn nở đó,
Người qua chim chẳng sợ bay nào.
Gửi bởi Trầm Tịch Di ngày 31/05/2020 02:21
Xa xa sắc núi non
Gần kề nước tĩnh lặng
Xuân qua hoa vẫn còn
Người đến chim chẳng kinh.
Xa thấy núi xanh biếc,
Gần không nghe suối reo.
Xuân qua hoa vẫn nở,
Người đến chim không kêu