Đăng bởi Hà Như vào 15/12/2012 08:50
缺月昏昏漏未央,
一燈明滅照秋床。
病身最覺風露早,
歸夢不知山水長。
坐感歲時歌慷慨,
起看天地色淒涼。
鳴蟬更亂行人耳,
正抱疏桐葉半黃。
Khuyết nguyệt hôn hôn lậu vị ương,
Nhất đăng minh diệt chiếu thu sàng.
Bệnh thân tối giác phong lộ tảo,
Quy mộng bất tri sơn thuỷ trường.
Toạ cảm tuế thì ca khảng khái,
Khởi khan thiên địa sắc thê lương.
Minh thiền cánh loạn hành nhân nhĩ,
Chính bão sơ đồng diệp bán hoàng.
Trăng khuyết mờ ảo, nước nhỏ giọt trời chưa sáng
Đèn chiếu chập chờn vào giường thu
Thân bệnh nên rất nhạy cảm với gió sương
Mộng về nên thấy núi sông không xa
Ngồi nghĩ đến năm tháng trôi mà ca khảng khái
Đứng dậy nhìn trời đất thấy một màu thê lương
Ve kêu loạn cả tai người đi đường
Chúng nép vào cây đồng thưa lá đã nửa vàng
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hà Như ngày 15/12/2012 08:50
Trăng khuyết mông lung đêm chửa qua
Giường thu leo lét ánh đèn khuya
Gió sương thân bệnh xem chừng nhạy
Sông núi mộng về thấy chẳng xa
Ngồi nghĩ tháng năm ca khảng khái
Dậy nhìn trời đất vẻ phôi pha
Trên đường tai khách ve kêu loạn
Ôm gốc đồng thu lá úa thưa.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 01/05/2021 16:35
Lất phất mưa đêm trăng khuyết mờ,
Ngọn đèn leo lét chiếu giường thu.
Gió sương thân bệnh còn kiêng cử,
Sông núi thấy gần trong mộng mơ.
Năm tháng ngẫm đời ca khảng khái,
Đất trời nhìn thấy vẻ lơ thơ.
Ve kêu loạn cả tai hành khách,
Ôm gốc đồng thưa lá phạc phờ.