Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Trăng Quê vào 14/11/2008 07:34

Tặng Tuyết Nga

Người đàn bà có nụ cười tươi
đôi mắt buồn chứa chất
chị không khóc
trái tim như bếp lửa cuối ngày

Anh ấy đi rồi
Không ai kiểm soát từng nụ cười
và ánh mắt
Chỉ còn lời hứa với người đã khuất
xây nhà cho con trên mảnh đất
không chồng

Bạn bè thương chị làm đàn ông
Mua gạch, vữa vôi, lo người xây trát
Người đàn bà đương thì khao khát
Thèm hơi ấm của chồng
xây nhà cho con

Chị mua từng viên gạch
vữa vôi trộn cùng nước mắt
nhớ chồng

Tiếng cười như tiếng khóc
Người đàn bà làm thơ
Tiếng thở dài trong đêm hoang vắng
lặng câm
nhớ chồng

Gánh nặng hai vai
Người đàn bà từng trải
buồn tận đáy nỗi buồn

Người đàn bà đang an ủi tôi
ĐỪNG KHÓC

Tôi lặng lẽ với hai dòng nước mắt
Ơi... trái tim như bếp lửa cuối ngày


Báo Văn Nghệ Trẻ số 10/ 2008