Phải đi hết nỗi buồn mới đến được niềm vui
Tôi chẳng dám ăn gian lấy cười làm mặt nạ
Nước mắt núi âm thầm ủ thời gian trong đá
Sẽ long lanh thạch nhũ lúc người soi

Cảm ơn người đã cúi xuống thơ tôi


11-2-2007

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]