Nhân thấy người cân thuê bên hè phố

Bên hè phố
Chiếc cân
Gương mặt trầm như đá
Trước nặng nhẹ của bao người thiên hạ

Anh chỉ buồn chỉ vui
Khi đếm đồng tiền con trong bàn tay vất vả.

Trang giấy này cũng giống bàn cân
Tôi cũng cân
Cái nặng nhẹ của đời
Cái nặng nhẹ của từng số phận
Có trang giấy cũ rồi
Thời gian đã lên rêu
Trên từng hàng chữ
Nhưng cái cân, người xưa vùi trong đó
Vẫn còn cân
Cân áo, cân cơm
Cân vua, cân chúa
Cân máu chảy đầu rơi voi giày ngựa xé
Chiếc bàn cân run lên
Thành trái tim máu rỏ
Trang giấy nát
Mà trái tim vẫn đỏ
Vẫn còn cân

Người đàn ông lặng im
Bên chiếc cân biết nói
Trang giấy lạnh nhưng câu thơ nóng hổi
Biết làm sao lặng im.


1990

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]