Thơ » Việt Nam » Cận đại » Vũ Phạm Hàm » Tập Đường thuật hoài
Đăng bởi Vanachi vào 27/09/2018 14:58
探得黃花且獨斟,
數村殘照半山陰。
風煙併起思鄉望,
霄漢常懸捧日心。
遠信初憑雙鯉去,
長竿一繫白龍吟。
馳煙未勒山亭字,
欲問徵君何處尋。
Thám đắc hoàng hoa thả độc châm,
Sổ thôn tàn chiếu bán sơn âm.
Phong yên tính khởi tư hương vọng,
Tiêu Hán thường huyền bổng nhật tâm.
Viễn tín sơ bằng song lý khứ,
Trường can nhất hệ Bạch long ngâm.
Trì yên vị lặc sơn đình tự,
Dục vấn trưng quân hà xứ tầm.
Gặp tiết đẹp, được hoa vàng một mình thưởng thức,
Mấy thôn xóm trong ánh chiều tàn, đã bị núi che mất một nửa.
Ngắm khói sóng trên sông lại gợi lòng trông về quê hương,
Lòng mong giúp chúa thường đeo đẳng trong lòng.
Tin tức quê xa chỉ nhờ đôi cá chép mang hộ,
(Không thoả chí) nên một niềm ca khúc Bạch long.
(Nơi ẩn cũ) sương vụ chưa kịp khắc chữ chốn sơn đình,
Muốn hỏi người được vua triệu ra, mà đắc dụng tìm ở chốn nào đây.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 28/09/2018 14:58
Được cánh hoa vàng một mình châm,
Mấy thôn nắng nhạt nửa non râm.
Khói sương tự gợi lòng quê cũ,
Dòng ngân giúp chúa một khối tâm.
Tin xa xin gửi đôi chép nhảy,
Cần dài một sợi Bạch long ngâm.
Sương mờ chưa tỏ Sơn đình tự,
Chốn nao tìm được bậc hiền nhân.