rối tơ lòng tịnh đế
mật tím sắc bồ quân
bụi độc khói cay sương nghẹn lệ
muôn trùng cỏ loạn nhớ ba xuân.
ngày đi... bước bước gian truân
mạn-đà-la nở tới tuần tròn trăng
Phật Mười Phương chiếu Pháp Đăng
tỉnh hồn ai "bán vi Tăng" mấy mùa.

tung hoành nẻo đô thị
sắt đá hiện hình vua,
cháy rực ngã ba đường Thế Kỷ
lẽ đâu không hiện bóng Ngôi Chùa!
nói chi rằng được rằng thua
còn chi mà bán mà mua hỡi người?
xương khô liệu có ngày tươi?
nhựa khô liệu có nét cười về cây?

trái đất rồi khô vỏ
nằm nhăn mặt lưu đày.
hỏi ai đủ sức hồi sinh nó
ngoài đấng Từ Bi đỉnh Núi Mây?
nói chi rằng đấy rằng đây,
ngàn xưa vẫn một Cao Dầy: PHẬT TÂM.
bến mê đã nức hương trầm
dễ ai gió bắt mưa cầm được ư?

bút thơ này nguyện góp
thân phận gầy ưu tư
thép mài năm tháng còn thoi thóp
tre rỗng trần tâm quyết chẳng hư.
dám mong Phật kết bè Từ
giữa đêm tròn bóng Chân Như giáng phàm.
cứu nguy từ gốc: phương Nam,
Bắc Đông Đoài sẽ lòng tham tắt dần.


nam đô phật lịch 2511

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]