Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Vũ Hoàng Chương » Rừng phong (1954)
Đăng bởi Biển nhớ vào 08/05/2008 00:13
Từng đã nếm dương xuân cảnh khói
Từng đã vay đại khối hồn văn
Hỏi còn chi nữa băn khoăn
Thi thư dù lửa Bạo Tần có thiêu
Sông với núi giúp nhiều kỳ khí
Để thơ ta thuần tuý thanh cao
Thì thôi, gác rộng lầu cao
Mặc cho mây trắng ra vào ngẩn ngơ
Há chẳng biết nghìn xưa chỉ có
Một Khuất Nguyên tỉnh đó mà thôi
Chỉ thương Đức Thánh lỡ thời
Nắng mưa Tề Ngụy suốt đời lang thang
Phu tử cũng bàn hoàn như vậy
Huống hồ ta, điên bái hề chi
Quay thuyền ném bút cười nghe
Tiếng ca "Đạp Ngạn" bốn bề gió thu