Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 20/07/2009 02:53
1.
Từ mái nhà âm dương
Anh trở lại loài dã mưa luân lạc
Chảy mặt em trần truồng đêm
Đứng nhìn mình chú chó con ngày chưa rời vú mẹ
(nhiều khi ta là chó con)
Yêu như yêu chiếc giày cũ
Gầm gừ sủa
Chiếc bóng đôi ta ngày lay lắt
2.
Từ nát tan
Nhiều con đường cày xới anh và trở lại
Đóng đinh anh lên từng cột mốc
Trên thẳng đứng mắt nhìn thế giới bất động như nấm mồ
(mỗi chúng ta là một nấm mồ)
Mọi suy tưởng lần lượt đổ vỡ anh già cỗi
Câu kinh đêm đen nhểu
Môi em mềm ruỗng
Thất thanh
3.
Từ mưa hoang
Đêm múc cạn anh kiệt cùng đáy vực
Xoá anh tường trắng
Loé sáng em buồn tối
Trôi theo những í niệm không có đường biểu diễn
(em cũng chỉ là í niệm)
Ta tìm trong khoảng không ngày xâm thực từ tóc đến chân người
Bắt đầu bằng loài cá ngựa kêu khóc trên con sóng đập tàn bạo
Gió thổi mòn mặt em trần truồng vách biển
Nước
Và nước đùn lên
Dưới chân anh vực chết
4.
Chính từ em
Con đường chia đôi anh hai cực
Lũ chim bay qua anh hố sâu phiêu du
Đêm tầng đen tháp dơi kêu rêu loài tầm leo choàng ôm rạn vỡ
Loài nương theo khuya không bao giờ thấy mặt
(ta có khi giấu mặt)
Trên cánh vỗ của loài mang tên kết thúc bằng y
Lặng lẽ bay và lặng lẽ thấy
Những hoang mang cánh cụt
5.
Từ đêm
Mặt đường trôi anh vô vọng
Từng thẳm đen mọc lên lấp đầy anh đầy em những tiên cảm bất an
(mỗi chúng ta là một bất an)
Tại sao tại sao tại sao
Phía cuối đường hoang mang
Như anh
Ngã rẽ