Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Vũ Duy Thông
Đăng bởi tôn tiền tử vào 25/09/2015 23:08, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Admin vào 18/01/2024 10:38
Bè ta xuôi sông La
Dẻ cau cùng táu mật
Muồng đen và trai đất
Lát chun rồi lát hoa.
Sông La ơi sông La
Trong veo như ánh mắt
Bờ tre xanh im mát
Mươn mướt đôi hàng mi.
Bè đi chiều thầm thì
Gỗ lượn đàn thong thả
Như bầy trâu lim dim
Đắm mình trong êm ả
Sóng long lanh vẩy cá
Chim hót trên bờ đê.
Ta nằm nghe, nằm nghe
Giữa bốn bề ngây ngất
Mùi vôi xây rất say
Mùi lán cưa ngọt mát
Trong đạn bom đổ nát
Bừng tươi nụ ngói hồng
Đồng vàng hoe lúa trổ
Khói nở xoà như bông.
Gỗ tía như mật đông
Gỗ vàng như sắc lụa
Gỗ phau phau men sữa
Gỗ lên vân mượt mà
Xẻ ra thành bền chắc
Dựng lên thành nguy nga
Bè đi trong sao sa
Gỗ gối nhau nằm thở
Như bao mùa lá hoa
Rừng già đang trăn trở
Lũng sâu hoa dẻ nở
Hương ấm lừng không gian
Bè bơi giữa xóm làng
Như một bàn tay ấp
Sóng vỗ lườn dập dềnh
Nghe thình thình nhịp đập
Công bao ngày khó nhọc
Trải bộn bề chân ta
Sông La ơi sông La
Trôi mềm như lá lúa
Có nghe gỗ vặn mình
Đổ ầm lưng vách đá
Có nghe tiếng rìu cưa
Cần cù suốt nắng mưa
Có nghe Ngàn Trươi thét
Thác lao vào ngang mặt
Nghe sức ta, lòng ta
Chở Trường Sơn cao ngất
Gỗ khép lòng sông chật
Sào vít ngang trăng ngà
Bè ta xuôi sông La.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 18/01/2024 13:46
Vũ Duy Thông viết bài thơ Bè xuôi sông La vào năm 1967 khi cuộc kháng chiến chống Mĩ của nhân dân ta đang diễn ra vô cùng sôi sục và ác liệt. Bài thơ được viết theo thể ngũ ngôn, gợi tả vẻ đẹp hữu tình, thơ mộng của dòng sông La, và nói lên niềm tin tưởng lạc quan về một ngày mai kiến thiết đất nước trong hoà bình.
Khổ thơ đầu gợi tả những bè gỗ quý từ nguồn sâu rừng xa trên dãy Trường Sơn nối đuôi nhau xuôi dòng sông La. Có biết bao thứ gỗ quý, nguồn lâm sản của núi rừng quê hương: dẻ cau, táu mật, muồng đen, trai đất, lát chun, lát hoa. Các từ “cùng”, “và”, “rồi” gợi lên hình ảnh những bè gỗ quý nối đuôi nhau xuôi dòng sông, kéo dài mãi ra tưởng như vô tận, không thể nào đếm hết, càng ngắm càng thích thú say mê:
Bè ta xuôi sông LaHai chữ “bè ta” biểu lộ tất cả niềm tự hào của nhà thơ. Câu thơ “Sông La ơi sông La” như một tiếng reo cất lên, dào dạt niềm thiết tha sung sướng trước cảnh sắc xinh đẹp, nên thơ của dòng sông quê hương. Sông La là một chi lưu của dòng sông Ngàn Trươi từ Trường Sơn chảy qua huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh, rồi nháp lưu với dòng sông Lam mà đổ về Cửa Hội. Sông La rất đẹp, một vẻ đẹp êm đềm thơ mộng, nhất là những buổi chiều xuân, chiều thu. Nước sông “trong veo” đôi bờ sông là những hàng tre xanh biếc toả bóng mát. Tác giả đã lấy “tính mát” (thiếu nữ) để so sánh với nước sông trong veo, lấy “hàng mi” (giai nhân) để ví với bờ tre, lá tre xanh “im mát” đôi bờ sông.
Dẻ cau cùng táu mật
Muồng đen và trái đất
Lát chun rồi lát hoa
Sông La ơi sông LaNgười đọc xúc động nhớ tới 2 câu thơ của Tế Hanh trong bài thơ Nhớ con sông quê hương:
Trong veo như ánh mắt
Bờ tre xanh im mát
Mươn mướt đôi hàng mi
Quê hương tôi có con sông xanh biếcTrời về chiều, sông La càng trở nên đáng yêu. Gương sông phản chiếu ánh tà dương mà trở nên long lanh. Gió thổi nhẹ, mặt sông gợn sóng lăn tăn như “vảy cá”. Trên bờ đê, tiếng chim hót ríu ran:
Nước gương trong soi tóc những hàng tre...
Sóng long lanh vảy cáẨn dụ “vảy cá” nói về con sóng lăn tăn, một nét vẽ khá tài hoa. Vần thơ lấy ánh sáng và âm thanh đồng quê như dẫn người đọc trôi về cõi mộng.
Chim hót trên bờ đê.
Bè đi chiều thầm thìCác từ láy “thầm thì”, “thong thả”, “lim dim”, “êm ả” dùng rất đắt, có giá trị đặc tả một buổi chiều êm ả, thơ mộng, thanh bình của dòng sông La.
Gỗ lượn đàn thong thả
Như bầy trâu lim dim
Đắm mình trong êm ả
Ta nằm nghe, nằm ngheCác hình ảnh ẩn dụ “nụ ngói hồng”, “hoa lúa trổ”, “khói nở xoà như bông” hiện lên trong cảnh “đạn bom đổ nát” gợi tả cảnh tái thiết đất nước trong một ngày mai thắng trận. Tinh thần lạc quan tin tưởng sáng bừng vần thơ:
Giữa bốn bề ngây ngất
Mùi vôi xây rất say
Mùi lán cưa ngọt mát
Trong đạn bom đổ nátHiện thực đất nước tưng bừng tráng lệ hôm nay cho ta cảm được cái hay cái đẹp khổ cuối bài thơ này.
Bừng tươi nụ ngói hồng
Đồng vàng hoa lúa trổ
Khói nở xoà như bông...
Còn non, còn nước, còn người,
Thắng giặc Mĩ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay.