過零丁洋

辛苦遭逢起一經,
干戈寥落四周星。
山河破碎風飄絮,
身世浮沉雨打萍。
惶恐灘頭說惶恐,
零丁洋裏嘆零丁。
人生自古誰無死,
留取丹心照汗清。

 

Quá Linh Đinh dương

Tân khổ tao phùng khởi nhất kinh,
Can qua liêu lạc tứ chu tinh.
Sơn hà phá toái phong phiêu nhứ,
Thân thế phù trầm vũ đả bình.
Hoàng Khủng than đầu thuyết hoàng khủng,
Linh Đinh dương lý thán linh đinh.
Nhân sinh tự cổ thuỳ vô tử,
Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh.

 

Dịch nghĩa

Từ buổi dấn thân vào cuộc đời gian khổ,
Trận mạc dằng dai bốn năm ròng.
Non sông tan nát như bông bay trước gió,
Thân thế nổi chìm như bèo bị mưa xối.
Bãi Hoàng Khủng nhắc đến bao sợ hãi,
Biển Linh Đinh trải biết mấy lênh đênh.
Đời người từ xưa ai mà không chết,
Cần để lại tấm lòng son soi vào sử sách.


Bài này tuyển từ Văn Sơn tiên sinh toàn tập quyển 14, bản Gia Tĩnh đời Minh. Tháng 12 năm Tường Hưng thứ nhất, vua Tống Triệu Bính, Văn Thiên Tường bị quân Nguyên bắt ở núi Ngũ Pha, Hải Phong, Quảng Đông. Tháng giêng năm sau, Đô nguyên soái Nguyên là Trương Hoằng Phạm đem theo ông đánh Nhai San, ép ông viết thư chiêu hàng Trương Thế Kiệt người kiên trì kháng chiến chống Nguyên, Văn Thiên Trường đưa bài thơ này cho Phạm xem, thể hiện khí tiết xem chết như về không chịu khuất.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Mottroithuongnho

Bởi học thánh hiền chuốc đắng cay
Can qua lưu lạc bốn năm dài
Mưa vùi bèo bọt, thân chìm nổi
Gió dập bông tơ, nước đoạ đày
Trong biển Linh Đinh than trắc trở
Trên bờ Hoàng Khủng tủi chông gai
Xưa giờ thiên hạ ai không chết?
Cốt giữ lòng son sáng đất trời

Thời lai đồ điếu thành công dị
Sự khứ anh hùng ẩm hận đa
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Xuân Khải

Gian khổ từ khi đã dấn mình
Bốn năm tiếp diễn cuộc giao tranh
Non sông bông gió bay tan tác
Thân thế bèo mưa xối bập bềnh
Hoàng khủng bãi qua bao sợ hãi
Linh Đinh biển vượt lắm lênh đênh
Đời người từ cổ ai không chết
Để lại lòng son chiếu sử xanh

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Từ buổi xông pha bước gập ghềnh
Bốn năm chìm nổi chốn đao binh
Bập bềnh thân thế bèo mưa dạt
Tan tác non sông liễu gió bồng
Hoàng Khuyển bãi đầu than khủng khiếp
Linh Đinh biển rộng ngán lênh đênh
Xưa nay thiên hạ ai không chết
Cốt để lòng son chiếu sử xanh

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Huyền Lâm

Từ khi chạm bước vào đời
Chiến trường dai dẵng lá rơi bốn mùa
Núi sông như ngọn gió đùa
Cánh hoa tan tác gió lùa tả tơi
Thân thì bèo dưới mưa rơi
Nổi chìm thân phận chưa vơi khổ nàn
Bãi Hoàng Khủng nhớ bàng hoàng
Biết bao sợ hải nhắc càng thêm kinh
Lênh đênh trên biển Linh Đinh
Xưa nay trong cõi nhân sinh ở đời
Có ai thoát được mệnh trời
Để ta sống mãi trên đời được đâu
Cho nên danh phải là đầu
Mai sau sử sách sẽ hầu ghi danh.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phùng Thái Dương

Mới bước vào đời đã khổ nan,
Ngao du suốt bốn cõi điêu tàn.
Non sông tan tác theo mưa cuốn,
Thế thân chìm dạt với gió tan.
Hoàng Khủng nghe vang cõi khủng hoảng,
Linh Đinh biển hát kiếp mênh mang.
Xưa nay thử hỏi ai không chết,
Sống để lòng son chiếu sử ngàn.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời

Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2]