Thơ » Trung Quốc » Cận đại » Văn Nhất Đa
这灯光,这灯光漂白了的四壁;
这贤良的桌椅,朋友似的亲密;
这古书的纸香一阵阵的袭来;
要好的茶杯贞女一般的洁白;
受哺的小儿接呷在母亲怀里,
鼾声报道我大儿康健的消息……
这神秘的静夜,这浑圆的和平,
我喉咙里颤动着感谢的歌声。
但是歌声马上又变成了诅咒,
静夜!我不能,不能受你的贿赂。
谁希罕你这墙内尺方的和平!
我的世界还有更辽阔的边境。
这四墙既隔不断战争的喧嚣,
你有什么方法禁止我的心跳?
最好是让这口里塞满了沙泥,
如其它只会唱着个人的休戚,
最好是让这头颅给田鼠掘洞,
让这一团血肉也去喂着尸虫;
如果只是为了一杯酒,一本诗,
静夜里钟摆摇来的一片闲适,
就听不见了你们四邻的呻吟,
看不见寡妇孤儿抖颤的身影,
战壕里的痉挛,疯人咬着病榻,
和各种惨剧在生活的磨子下。
幸福!我如今不能受你的私贿,
我的世界不在这尺方的墙内。
听!又是一阵炮声,死神在咆哮。
静夜!你如何能禁止我的心跳?
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 04/06/2008 05:01
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 14/07/2010 19:53
Đây ánh đèn sáng soi bốn vách
Bàn ghế hiền lương như bạn bè thân
Giấy cổ thư từng trận đưa hương
Chén trà ngon tinh khiết như trinh nữ
Đứa con nhỏ rúc vào lòng mẹ bú
Tiếng ngáy đưa tin con lớn ngủ yên lành
Đêm lặng yên thần bí, đêm trọn vẹn hoà bình
Cổ họng tôi rung những lời ca cảm tạ
Nhưng tiêng hát bỗng thành lời chửi rủa
Đêm lặng ơi! không thể nào ăn hối lộ của ngươi
Ai mong mỏi hoà bình trong bốn vách này thôi!
Thế giới ta còn có những cõi bờ xa rộng
Bốn vách này không ngăn nổi tiếng chiến tranh gào rống
Ngươi có cách gì cấm nổi tim ta đây
Hãy đêm bùn trát kín miệng này đi
Nếu chỉ hát những hạnh phúc cá nhân bé nhỏ
Hãy để đầu này cho chuột đồng làm lỗ
Đem thịt da nuôi béo lũ giòi
Nếu chỉ vì một bài thơ, một chén rượu này thôi
Vì nhàn tản ngồi nghe tiếng chuông đêm lúc lắc
Mà không nghe tiếng kêu rên than khóc
Không thấy những thân hình run rẩy của mẹ goá con côi
Những lóng xương dưới chiến hào, những người điên cắn vào giường bệnh
Và bao nhiêu bi kịch dưới cối xay đời
Hạnh phúc! Ta không bao giờ cầm hối lộ của ngươi
Thế giới ta phải đâu trong bốn bức tường nhỏ hẹp
Kìa nghe, tiếng súng nổ vang, tử thần đang gào thét
Đêm lặng ơi! ngươi làm sao cấm nổi tim ta.