Thơ » Trung Quốc » Bắc Tống, Liêu » Văn Đồng
Đăng bởi tôn tiền tử vào 06/09/2018 22:04, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 01/05/2024 15:08
擲梭兩手倦,
踏籋雙足趼。
三日不住織,
一匹才可剪。
織處畏風日,
剪時謹刀尺。
皆言邊幅好,
自愛經緯密。
昨朝持入庫,
何事監官怒。
大字雕印文,
濃和油墨污。
父母抱歸舍,
拋向中門下。
相看各無語,
淚迸若傾瀉。
質錢解衣服,
買玆添上軸。
不敢輒下機,
連宵停火燭。
當須了租賦,
豈暇恤襦褲。
前知寒切骨,
甘心肩骭露。
里胥踞門限,
叫罵嗔納晚。
安得織婦心,
變作監官眼。
Trịch thoa lưỡng thủ quyện,
Đạp nhiếp song túc kiển.
Tam nhật bất trụ chức,
Nhất thất tài khả tiễn.
Chức xứ uý phong nhật,
Tiễn thời cẩn đao xích.
Giai ngôn biên bức hảo,
Tự ái kinh vĩ mật.
Tạc triêu trì nhập khố,
Hà sự giám quan nộ?
Đại tự điêu ấn văn,
Nùng hoà du mặc ố.
Phụ mẫu bão quy xá,
Phao hướng trung môn hạ.
Tương khan các vô ngữ,
Lệ bính nhược khuynh tả.
Chí tiền giải y phục,
Mãi tư thiêm thượng trục.
Bất cảm triếp hạ ky,
Liên tiêu đình hoả chúc.
Đương tu liễu tô phú,
Khởi hạ tuất nhu khố.
Tiền tri hàn thiết cốt,
Cam tâm kiên cán lộ.
Lý tư cứ môn hạn,
Khiếu mạ sân nạp vãn.
An đắc chức phụ tâm,
Biến tác giám quan nhãn.
Đưa thoi mỏi hai tay
Đạp guốc hai chân thành chai
Ba ngày dệt liền không nghỉ
Mới xong được một tấm
Nơi dệt phải tránh nắng gió
Khi cắt tấm lụa ở khung ra, dao thước phải cẩn thận
Ai cũng bảo là lụa đúng khổ
Tự thấy thích sợi dọc sợi ngang dày dặn
Sáng qua mang nộp vào kho
Chẳng biết vì sao mà quan giám tức giận
Dấu chữ to đóng vào
Dầu bết vào như hằn mực
Cha mẹ đem về nhà
Ném ngay ở giữa cửa
Mọi người nhìn nhau đều không nói một lời nào
Nước mắt chảy ròng ròng
Cởi áo cầm lấy tiền
Mua tơ mắc thểm vào khung
Không dám rời khung dệt
Đèn thắp thâu đêm
Cần cho xong thuế má
Chẳng rảnh rang mà nhìn đến áo quần
Dẫu biết là lạnh thấu xương
Cam lòng để hở cả vai và chân
Thầy lý đứng ở cửa ra hạn
Chửi mắng sao nộp chậm
Ước gì lòng người đàn bà dệt
Biến thành mắt quan giám
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 07/09/2018 22:04
Đưa thoi hai tay mỏi
Đạp guốc chai bàn chân
Ba ngày không ngừng dệt
Xong một tấm lụa trơn
Nơi dệt tránh nắng gió
Cắt cẩn thận tấc phân
Đều bảo khổ lụa đủ
Sợi ngang dọc mịn nền
Sáng qua mang kho nộp
Sao bừng giận giám quan
Chữ to in dấu đỏ
Dầu bết như mực hằn
Cha mẹ ôm về đó
Quăng giữa cửa nằm lăn
Nhìn nhau đều không nói
Mắt lệ trào chứa chan
Vay tiền cầm quần áo
Mua tơ mắc khung liền
Không dám rời khung cửi
Đèn thắp sáng thâu đêm
Chỉ cần xong thuế má
Nghĩ chi đến áo quần
Rét thấu xương biết vậy
Cam lòng hở vai chân
Thầy lý đến cửa giục
Chửi mắng nộp muộn mằn
Sao để lòng người dệt
Biến thành mắt giám quan