Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Tú Mỡ » Thương ông
Thương ôngVới bài thơ Thương ông được học từ cấp 1, đối với nhiều phụ huynh thì đây gần như là một bài thơ mà họ thuộc nằm lòng.
(Trích)
Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần:
- Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm:
- Hoan hô thằng bé
Bé thế mà khoẻ
Vì nó thương ông
Đôi mắt sáng trong
Việt ta thủ thỉ:
- Khi nào ông đau
Ông nói mấy câu
“Không đau! Không đau!”
Dù đau đến đâu
Khỏi ngay lập tức
Ông phải phì cười:
- Ừ, ông theo lời
Thử xem có nghiệm:
“Không đau! Không đau!”
Và ông gật đầu:
- Khỏi rồi! Tài nhỉ!
Việt ta thích chí:
- Cháu đã bảo mà...!
Và móc túi ra:
- Biếu ông cái kẹo!
TÚ MỠ
Ông bị đau chân
Nó sưng nó tấy
Đi phải chống gậy
Khập khiễng khập khà
Bước lên thềm nhà
Nhấc chân khó quá
Thấy ông nhăn nhó (phần in đậm này đã bị lược bỏ trong nội dung SGK mới)
Việt chơi ngoài sân
Lon ton lại gần
Âu yếm nhanh nhảu (câu này cũng bị bỏ đi rất khó hiểu)
Ông vịn vai cháu
Cháu đỡ ông lên
Ông bước lên thềm
Trong lòng vui sướng
Quẳng gậy cúi xuống
Quên cả đớn đau
Ôm cháu xoa đầu (đoạn này cũng đã bị cắt gọt ở SGK hiện hành)
Hoan hô thằng bé
Bé thế mà khoẻ
Vì nó thương ông.