Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trịnh Hoài Đức
Đăng bởi Vanachi vào 14/12/2018 17:20
憶昔太平時,
鹿洞方盛美。
釋迦教興崇,
林外祖富貴。
我爲燒香僮,
師作持戒士。
雖外分青黄,
若默契心志。
風塵識良朋,
世界入餓鬼。
萍梗任浮沈,
泡影等生死。
奄四十餘年,
恍瞬息間事。
西郊適閒行,
山門偶相値。
我協辨鎮公,
師大和尚位。
執手擬夢魂,
談心雜驚悸。
往事何足論,
大道合如是。
Ức tích thái bình thì,
Lộc Động phương thịnh mỹ.
Thích Ca giáo hưng sùng,
Lâm ngoại tổ phú quý.
Ngã vi thiêu hương đồng,
Sư tác trì giới sĩ.
Tuy ngoại phân thanh hoàng,
Nhược mặc khế tâm chí.
Phong trần thức lương bằng,
Thế giới nhập ngạ quỷ.
Bình ngạnh nhiệm phù trầm,
Bào ảnh đẳng sinh tử.
Yểm tứ thập dư niên,
Hoảng thuấn tức gian sự.
Tây giao thích nhàn hành,
Sơn môn ngẫu tương trị.
Ngã Hiệp biện trấn công,
Sư Đại hoà thượng vị.
Chấp thủ nghĩ mộng hồn,
Đàm tâm tạp kinh quý.
Vãng sự hà túc luân (luận),
Đại đạo hợp như thị.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 14/12/2018 17:20
Nhớ thuở thái bình xưa
Đồng Nai vừa thịnh mỹ
Đạo Thích được tôn sùng
Nhà ngoại còn phú quý
Ta làm trẻ dâng hương
Sư là người giữ giới
Áo tuy chia xanh vàng
Lòng vẫn chung ý khí
Bạn giỏi xót phong trần
Quỷ đói ngập thế giới
Bọt nước chuyện mất còn
Bèo hoang phận chìm nổi
Trải hơn bốn mươi năm
Mà như không mấy đổi
Đồng tây rảnh dạo quanh
Cửa núi chợt gặp lại
Ta Hiệp trấn thành này
Sư Hoà thượng ngôi ấy
Cầm tay tựa mơ mòng
Mở lòng còn run rẩy
Chuyện xưa nói làm gì
Đạo lớn thảy như vậy
Gửi bởi Vanachi ngày 14/12/2018 17:28
Là một Tổ đình nổi tiếng của Phật giáo ở đồng bằng Nam Bộ từ thời Đàng Trong, chùa Giác Lâm cũng là một địa điểm bước vào lịch sử phát triển văn hoá của cộng đồng Việt Nam ở địa phương từ rất sớm. Trên phương diện văn chương, ngôi chùa này còn là nơi chứng kiến sự ra đời đồng thời là nơi lưu giữ bài thơ ngũ ngôn cổ phong tặng Hoà thượng Viên Quang bằng chữ Hán của Trịnh Hoài Đức, bài thơ không thấy có trong tập Cấn Trai thi tập được chính ông cho khắc in năm 1819 nhưng lại là một tác phẩm đặc sắc của nhà thơ vẫn được coi như người đứng đầu nhóm Gia Định tam gia.
Chín mươi năm sau khi Cấn Trai thi tập được ấn hành, bài thơ nói trên mới bắt đầu được phổ biến với bản sao của Nguyễn Liên Phong có kèm theo mấy dòng “tiểu dẫn”:
Giác Lâm chùa tổ sơ khai,Sau đoạn giới thiệu trên, Nguyễn Liên Phong đã chép lại nguyên văn chữ Hán của bài thơ với hàng mở đầu “Ngũ ngôn cổ diệu thi vân”, kế tới bài thơ gồm 22 câu 5 chữ, cuối cùng là hàng lạc khoản “Khâm sai Lại bộ Thượng thư hành Gia Định thành Hiệp Tổng trấn sự An Toàn hầu Trịnh Cấn Trai đề”. Chưa biết thủ bút của Trịnh Hoài Đức ở chùa Giác Lâm là viết trên giấy, trên vải hay trực tiếp trên tường, song chắc chắn là đến đầu thế kỷ XX thì nó vẫn còn để Nguyễn Liên Phong có thể trực tiếp sao chép và mô tả. Và tuy hiện nay bản gốc của bài thơ đã không còn nữa, nhưng chắc chắn Nguyễn Liên Phong không phải là người duy nhất lúc ấy được đọc nó từ chính thủ bản của Trịnh Hoài Đức, nên mức độ chính xác của văn bản mà ông giới thiệu năm 1909 là một vấn đề không cần phải đặt ra. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng Nguyễn Liên Phong không hề nhắc tới nhan đề chính thức của bài thơ nói trên, nên những tên gọi loại như Tặng ngôn, Tặng Viên Quang Đại Lão Hoà thượng... mà một số người trước nay vẫn gán cho nó cho dù có ít nhiều hợp lý cũng không hề có cơ sở về mặt văn bản.
Tục kêu Cẩm Đệm lâu dài thạnh sung.
Thuở xưa Hoài Đức Trịnh công,
Viên Quang Hoà thượng cũng đồng bạn chơi.
Kẻ Vương người Phật theo đời.
Khi sau hội ngộ có lời tặng ngôn.
Một bài cổ điệu ngũ ngôn,
Trịnh công thủ bút thuyền môn rõ ràng
(Nam Kỳ phong tục nhơn vật diễn ca, Phát Toán, Sài Gòn, 1909, quyển I, tr. 28 - nguyên văn chữ Hán)