Thơ » Việt Nam » Trần » Trần Anh Tông
幻軀雖堅不足懮,
客雲聚散水浮泡。
憶來佛法危如縷,
獨對寒燈淚暗流。
Huyễn khu tuy kiên bất túc ưu,
Khách vân tụ tán, thuỷ phù bào.
Ức lai Phật pháp nguy như lũ,
Độc đối hàn đăng lệ ám lưu.
Tấm thân hư ảo dẫu vững chắc cũng chẳng đáng lo,
Như mây trôi khi hợp khi tan, như bọt nước nổi.
Nghỉ thấy đạo Phật mỏng manh như sợi tơ,
Một mình trước ngọn đèn lạnh, nước mắt thầm rơi.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 13/08/2008 09:16
Đừng lo bền mãi thân hư ảo,
Mây hợp rồi tan, bọt nước trôi.
Phép Phật huyền vi, bừng nhớ lại,
Đèn xanh một bóng lệ thầm rơi.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 10/08/2016 14:31
Tấm thân hư ảo cũng đừng buồn
Tựa cánh mây trôi, bọt sóng cồn
Phật pháp: sợi tơ giăng trước mắt
Đèn xanh một bóng lệ dầm tuôn
Thân huyễn bền chăng chẳng đáng buồn,
Như mây tan hợp bọt nước vương.
Nghĩ cho pháp Phật như tơ mỏng,
Trước ngọn đèn khuya lệ thầm tuôn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 26/12/2018 20:52
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/10/2019 19:27
Tấm thân hư ảo chẳng nên buồn,
Nước nổi mây trôi bọt sóng dồn
Phật pháp tựa như tơ sợi mỏng,
Một mình đèn lạnh lệ thầm tuôn.