Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trịnh Hoài Đức » Cấn Trai thi tập » Khả dĩ tập
Đăng bởi Vanachi vào 01/12/2018 19:30
沉痾無處覓醫神,
哀爾連綿疾病身。
一歲尚輸顏子壽,
九原已反漆園真。
妻兒先逐黃熊夢,
書劍終埋白帝塵。
悽愴扶棺從祖日,
惟兄衰絰弟纏巾。
Trầm kha vô xứ mịch y thần,
Ai nhĩ liên miên tật bệnh thân.
Nhất tuế thượng du Nhan Tử thọ,
Cửu nguyên dĩ phản Tất viên chân.
Thê nhi tiên trục hoàng hùng mộng,
Thư kiếm chung mai Bạch Đế trần.
Thê sảng phù quan tòng tổ nhật,
Duy huynh suy điệt đệ triền cân.
Bệnh trầm kha không biết tìm vị thần về nghề thuốc ở đâu,
Thương con thân tật bệnh liên miên.
Còn thua tuổi thọ của Nhan Tử một tuổi,
Chín suối đã trái lại với cái chân của Tất viên.
Vợ con trước theo đuổi cái mộng gấu vàng,
Gươm sách sốt cuộc chôn vùi trong đám bụi thành Bạch Đế.
Đau đớn ngày phù quan về với tổ tiên,
Anh mặc tang phục em đội khăn.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Biết tìm đâu vị thuốc tiên?
Thương con bệnh tật liên miên không rời.
Còn thua tuổi thọ Nhan Hồi,
Suối vàng đã trái với lời Tất viên.
Mộng gấu vàng đã hão huyền,
Đành đem gươm sách chôn miền cỏ hoang.
Đau đớn thay ngày đưa tang,
Anh mặc áo trở, em choàng khăn xô.