Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trịnh Hoài Đức » Cấn Trai thi tập » Quan quang tập
Đăng bởi Vanachi vào 27/11/2018 22:03
道遠間關任重擡,
自傷孱弱僃風埃。
奔忙易感孫弘病,
休養徒望汲黯臺。
誰就萍蓬零藥惠,
夢旋桑梓曙鐘催。
秋天若憫勤勞客,
五夜涼風早送回。
Đạo viễn gian quan nhậm trọng đài,
Tự thương sàn nhược bị phong ai.
Bôn mang dị cảm Tôn Hoằng bệnh,
Hưu dưỡng đồ vọng Cấp Ảm đài.
Thuỳ tựu bình bồng linh dược huệ,
Mộng toàn tang tử thự chung thôi.
Thu thiên nhược mẫn cần lao khách,
Ngũ dạ lương phong tảo tống hồi.
Đường xa gian nan nhận trách nhiệm nặng nề,
Tự thương yếu đuối trải đủ gió bụi.
Chạy vạy bận rộn dễ mắc bệnh của Tôn Hoằng,
Nghỉ đường bệnh luống trông đài của Cấp Ảm.
Ai ban thuốc linh nghiệm cho kẻ trôi nổi bềnh bồng,
Mộng trở về quê nhà chuông sớm giục.
Trời thu nếu thương khách vất vả gian lao,
Gió mát năm canh sớm đưa về.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Đường xa trách nhiệm nặng nề,
Tự thương yếu đuối đủ bề gian lao.
Bệnh Tôn Hoằng dễ mắc vào,
Trông lầu Cấp Ảm càng nao nao lòng.
Ai cho thuốc kẻ bềnh bồng,
Mộng về quê cũ chuông rung giục ồn.
Trời thu thương khách bôn chôn,
Thì đưa gió mát về luôn cho cùng.