Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trịnh Cung
Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 18/07/2009 01:16
Sao em lại đến
Có còn gì để nhặt
Ngoài hoang phế thân xác và rác rưởi tâm hồn
Cái chết tầm gửi đang hối hả những giờ phút thèm muốn cuối cùng
Trong khu vườn hoan lạc lấn chiếm sự lỡ lầm
Của những người đàn bà cầm tinh mèo cái hoang
Rống rách màng đêm trên nóc nhà cháy mùa động tình
Sao em lại đến
Anh quên cắm biển báo vùng nguy hiểm phải dừng
Dù em có mang mặt nạ chống hơi độc và áo quần bảo hộ
Cũng xin đừng chạm đến anh
Sự chờ đợi đã bốc men tuyệt vọng
Chất độc sẽ vỡ tràn vung vãi bọn tinh trùng đói khát điên loạn trước giờ tự sát tập thể
Sao em lại đến
Mọi người đàn bà đã di tản từ lâu
Mang đi tất cả tuổi thanh xuân và những giấc mơ hoang đường anh
Bỏ lại khu vườn xum xuê ác mộng
Cây thâp tự và những đinh hoen rỉ
Chưa kịp trừng phạt kẻ không thuộc dòng dõi chui ra từ quả trứng
Lưu vong đời đời trong cõi chết con người
Dẫu sao em đã đến
Hãy thả bình minh xuống thanh tẩy vùng ô nhiễm
Cứu lấy một sự sống đang lẩn trốn
Trong khu vườn rong rêu thời gian
Ngổn ngang tàn tích quá khứ và những ảo vọng ngày mai
Cái chết đội nấm nguỵ trang cất giấu bản chúc thư con bửa củi
Chờ cuộc đầu thai thừa kế của eL.
Em hãy kéo cờ xác tín chủ quyền và tưới đẫm rượu mừng lên đỉnh linga
Con bửa củi hiện nguyên hình chờ em thống trị