Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trịnh Bửu Hoài » Ngan ngát mùa xưa (2005)
Mấy độ trăng vàng kia gác núi
Đêm nay bỗng trượt xuống đồng bằng
Thương trăng vỡ trên dòng nước nổi
Gió thu gào khóc giữa mưa giăng
Mấy độ ta về bên bóng gáo
Trái vàng nở rộ một vườn trăng
Ngờ đâu sóng vỗ tan cành mộng
Một kiếp rong rêu cũng bạt ngàn
Mấy độ ta về vui tiếng dế
Nghe từng thớ đất đợi mùa sang
Ai biến đồng xanh thành biển cả
Cánh dế ngày xưa bỗng lạc đàn
Mấy độ ta về thăm xóm cũ
Em áo vàng bay ngát bến sông
Bến sông giờ đã chìm trong lũ
Em giạt về đâu trong mưa giông
Mấy độ trăng tròn treo đỉnh núi
Đêm nay bỗng trượt xuống đồng bằng
Cá đớp trăng tan đùa suốt sáng
Hết nửa mùa thu chẳng hết trăng