Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trịnh Bằng
Đăng bởi Nguyên Minh vào 24/09/2008 08:58, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nguyên Minh vào 24/09/2008 09:03
Anh đã yêu màu nắng quê em
Yêu cả màu cao su* vàng ươm rười rượi
Yêu giọt nắng - Sợi tơ trời đan lưới
Dệt trời xuân óng nuột, sáng ngời ngời...
Nhưng yêu nhiều vẫn vầng nắng của đời
Vầng nắng riêng em, no tròn màu xanh mắt tháp**
Vầng nắng thon gầy những ngày khó khăn ươm hạt***
Vầng nắng gội đầu, thơm hương tóc bay bay...
Vầng nắng theo em chăm chỉ hàng ngày
Dẫu cả mùa mưa không bao giờ tắt
Vầng nắng thả vào không gian, đọng trên gương mặt
Xoa dịu nỗi đau vất vả đời người...
Nắng! Nắng!