Thơ » Việt Nam » Trần » Trần Thái Tông » Khoá hư lục » Lục thời lễ sám » Sám hối ý căn tội
Đăng bởi tôn tiền tử vào 16/09/2024 23:25
志心懺悔,臣某等:
自從無始,無量劫來。
失却本心,罔知正道。
墮三塗苦,由六根非。
若不懺前,難追悔後。
意根罪者:
攀緣念慮,無暫時休。
繫著情塵,封心執相。
如蠶作繭,再縛再纏。
如蛾赴燈,自燒自爛。
昏迷不覺,顛倒妄生。
惱亂寸心,皆由三毒。
慳貪罪者:
陰謀嫉妬,恡惜蒙求。
本十利千,猶爲未足。
財如川積,心似漏巵。
隨灌隨空,故言未满。
粟紅貫腐,不濟羣寒。
綺曡羅堆,何曾振貸。
得人數百,未說爲多。
損己一文,飜成大耗。
上自珍寶,下至絲麻。
庫實藏盈,未嘗布施。
諸種種事,晝度夜思。
役思劳神,盡從貪業。
嗔怒罪者:
貪根爲本,嗔火自焚。
怒目厲聲,焚和損氣。
非惟俗輩,乃至僧流。
經論干戈,互相攻擊。
毀及師長,罵至爺娘。
忍草萎黄,毒焰猛熾。
發言傷物,吐語害人。
不念佛慈,不遵律禁。
談禪似聖,對境如愚。
雖作空門,未成無我。
如木生火,火發自燒。
如此前愆,皆由嗔業。
愚癡罪者:
性根頑鈍,意識昏蒙。
不別尊卑,不分善惡。
殺熊斷臂,砍樹傷身。
罵佛招殃,唾天濕面。
忘恩忘德,背義背仁。
不省不思,皆愚癡業。
如斯等罪,最重最深。
及至命終,墮于地獄。
經億千劫,方得受生。
還遭頑報,若不懺悔。
何以消除,今對佛前。
悉皆懺悔,懺悔已志
心皈命禮十方無上三寶。
Chí tâm sám hối, thần mỗ đẳng:
Tự tòng vô thuỷ, vô lượng kiếp lai.
Thất khước bản tâm, võng tri chính đạo.
Đoạ tam đồ khổ, do lục căn phi.
Nhược bất sám tiền, nan truy hối hậu.
Ý căn tội giả:
Phan duyên niệm lự, vô tạm thì hưu.
Hệ trước tình trần, phong tâm chấp tương.
Như tàm tác kiển, tái phược tái triền.
Như nga phó đăng, tự thiêu tự lạn.
Hôn mê bất giác, điên đảo vọng sinh.
Não loạn thốn tâm, giai do tam độc.
Khan tham tội giả:
Âm mưu tật đố, lận tích mông cầu.
Bản thập lợi thiên, do vi vị túc.
Tài như xuyên tích, tâm tự lậu chi.
Tuỳ quán tuỳ không, cố ngôn vị mãn.
Túc hồng quán hủ, bất tế quần hàn.
Ỷ điệp la đôi, hà tằng chấn thải.
Đắc nhân sổ bách, vị thuyết vi đa.
Tổn kỷ nhất văn, phiên thành đại háo.
Thượng tự trân bảo, hạ chí ty ma.
Khố thực tàng doanh, vị thường bố thi.
Chư chủng chủng sự, trú độ dạ tư.
Dịch tư lao thần, tận tòng tham nghiệp.
Sân nộ tội giả:
Tham căn vy bản, sân hoả tự phần.
Nộ mục lệ thanh, phần hoà tổn khí.
Phi duy tục bối, nãi chí tăng lưu.
Kinh luận can qua, hỗ tương công kích.
Huỷ cập sư trưởng, mạ chí gia nương.
Nhẫn thảo nuy hoàng, độc diễm mãnh sí.
Phát ngôn thương vật, thổ ngữ hại nhân.
Bất niệm Phật từ, bất tuân luật cấm.
Đàm thiền tự thánh, đối cảnh như ngu.
Tuy tác không môn, vị thành vô ngã.
Như mộc sinh hoả, hoả phát tự thiêu.
Như thử tiền khiên, giai do sân nghiệp.
Ngu si tội giả:
Tính căn ngoan độn, ý thức hôn mông.
Bất biệt tôn ty, bất phân thiện ác.
Sát hùng đoạn tý, khảm thụ thương thân.
Mạ Phật chiêu ương, thoá thiên thấp diện.
Vong ân vong đức, bối nghĩa bối nhân.
Bất tỉnh bất tư, giai ngu si nghiệp.
Như tư đẳng tội, tối trùng tối thâm.
Cập chí mệnh chung, đoạ vu địa ngục.
Kinh ức thiên kiếp, phương đắc thâu sinh.
Hoàn tao ngoan báo, nhược bất sám hối.
Hà dĩ tiêu trừ, kim đối Phật tiền.
Tất giai sám hối, sám hối dĩ chí
Tâm quy mệnh lễ thập phương vô thượng tam bảo.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 15/09/2024 23:25
Chí tâm sám hối,
Chúng con từ vô thuỷ kiếp đến nay,
Bỏ mất bản tâm, không biết chánh đạo.
Rơi ba đường khổ, bởi sáu căn lầm,
Không sám lỗi trước, khó tránh hối sau.
Nghiệp căn ý là:
Nghĩ vơ nghĩ vẩn, không lúc nào dừng;
Mắc mứu tình trần, kẹt tâm chấp tướng.
Như tằm kéo kén, càng buộc càng bền;
Như bướm lao đèn, tự thiêu tự đốt.
Hôn mê chẳng tỉnh, điên đảo dối sanh;
Não loạn tâm thần, đều do ba độc.
Tội keo tham là:
Âm mưu ghen ghét, keo cú vét vơ;
Mười vốn ngàn lời, còn cho chưa đủ.
Của chứa tợ sông, lòng như hũ chảy;
Rót vào lại hết, nên nói chưa đầy.
Tiền mục lúa hư, không cứu đói rét;
Lụa là chất đống, nào có giúp ai.
Được người mấy trăm, chưa cho là nhiều;
Mất mình một đồng, tưởng như hao lớn.
Trên từ châu báu, dưới đến tơ gai;
Kho đụn chất đầy, chưa từng bố thí.
Bao nhiêu sự việc, ngày tính đêm lo;
Khổ tứ lao thần, đều từ tham nghiệp.
Tội nóng giận là:
Do tham làm gốc, lửa giận tự thiêu;
Quắc mắt quát to, tiêu tan hoà khí.
Không riêng người tục, cả đến thầy tu;
Kinh, luận tranh giành, cùng nhau công kích.
Chê cả Sư trưởng, nhiếc đến mẹ cha;
Cỏ nhẫn héo vàng, lửa độc rực cháy.
Buông lời hại vật, cất tiếng hại người;
Không nhớ từ bi, chẳng theo luật cấm.
Bàn thiền tợ thánh, trước cảnh như ngu;
Dầu ở cửa không, chưa thành vô ngã.
Như cây sanh lửa, lửa cháy đốt cây.
Những tội trên đây, đều do nghiệp giận.
Tội ngu si là:
Căn tánh đần độn, ý thức tối tăm;
Chẳng hiểu tôn ti, không phân thiện ác.
Chặt cây hại mạng, giết gấu gãy tay;
Mắng Phật chuốc ương, phun trời ướt mặt.
Quên ơn quên đức, bội nghĩa bội nhân;
Không tỉnh không xét, đều do si nghiệp.
Những tội như thế, rất nặng rất sâu;
Đến lúc mạng chung, rơi vào địa ngục.
Trải ngàn muôn kiếp, mới được thọ sanh;
Dù được thọ sanh, lại mắc ngu báo.
Nếu không sám hối, đâu được tiêu trừ;
Nay trước Phật đài, thảy đều sám hối.
(Lễ Tam Bảo một lạy)