Thơ » Trung Quốc » Minh » Trần Tử Long
Đăng bởi tôn tiền tử vào 25/02/2019 16:21
行吟坐嘯獨悲秋,
海霧江雲引暮愁。
不信有天常似醉,
最憐無地可埋憂。
荒荒葵井多新鬼,
寂寂瓜田識故侯。
見說五湖供飲馬,
滄浪何處著漁舟。
Hành ngâm toạ tiêu độc bi thu,
Hải vụ giang vân dẫn mộ sầu.
Bất tín hữu thiên thường tự tuý,
Tối lân vô địa khả mai ưu.
Hoang hoang quỳ tỉnh đa tân quỷ,
Tịch tịch qua điền thức cố hầu.
Kiến thuyết Ngũ Hồ cung ẩm mã,
Thương lang hà xứ trước ngư châu.
Đi ngâm ngồi huýt sáo riêng buồn thu
Mù biển mây sông đem lại nỗi buồn
Chẳng tin có trời thường tựa như say
Thương nhất là không đất để chôn nỗi buồn
Hoang tàn, quỳ mọc trong giếng nhiều ma mới
lặng lẽ ruộng dưa biết đó là vị hầu tước cũ
Nghe nói Ngũ Hồ làm nơi cho ngựa uống nước
Mênh mông nước biếc đâu là nơi đậu thuyền câu
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 26/02/2019 16:21
Đi ngâm ngồi huýt mỗi buồn thu
Mù biển mây sông dẫn nỗi sầu
Tin chẳng có trời luôn say tít
Buồn vì không đất lấp lo âu
Dưa leo ruộng vắng hầu xưa một
Quỳ mọc giếng hoang quỷ mới nhiều
Nghe nói Ngũ Hồ nay ngựa uống
Nơi nao nước biếc thả thuyền câu