Thơ » Việt Nam » Cận đại » Trần Tán Bình
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/02/2016 10:33, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 27/02/2020 09:09
Có phải cô Trang em Ấm Hiếu?
Người xinh xinh yểu điệu dáng con nhà.
Vì đâu vương lấy nợ tài hoa?
Bắt luân lạc, trời già âu cũng độc!
Cha Án sát, anh thời Đốc học,
Nền đỉnh chung bỗng chốc hoá truân chuyên.
Cất chén quỳnh nhớ bạn đồng niên,
Dục lòng khách bên đèn sa nước mắt.
Nhớ bạn, thấy em như thấy mặt,
Dừng roi chầu, lặng ngắt một hồi.
Đời người đến thế thời thôi,
Đời phồn hoa cũng là đời bỏ đi.
Hoa xuân em giữ lấy thì!