Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trần Quang Quý
Đăng bởi tôn tiền tử vào 30/12/2014 13:50
Này sẻ
này những con đường chạy dọc ấu thơ
những chiếc lông tiềm thức mọc lên đôi cánh mang ước mơ lộng lẫy bầu trời
bầy sẻ nhỏ cắp mùa lên tổ
cắp giai điệu cánh đồng
Chiếc mỏ tí hon gắp những giọt sương, những giọt đêm mặn
chúng đan cả bầu trời, từng sợi bình minh, từng mũi chỉ hoàng hôn thành tổ ấm
hạnh phúc lót bằng đời rơm rạ
những mảnh hồn quê thắp lên cánh vỗ những chân trời
Ta gọi sẻ
gọi những mùa thơm hạt
nhớ mái hiên chiều mẹ ta sàng gạo
dưới tay người rào rạo mắt thời gian
mẹ sàng cả tiếng chim, lăn líu ríu từng chùm lên mặt đất
mẹ sàng những nỗi đời đau đáu mùa gieo hạt
hỡi tiếng chim nhỏ nhoi
ta thương sẻ loài chim không biết hót
cả một đời chiêm chiếp tiếng sẻ thôi
Nhà ta đây chim hãy về, như từng về tíu tít ngọn cau, rúc ríc hiên chiều
ôi tiếng chim – mái hiên ấu thơ ta trú ngụ
tiếng chim đã theo ta cả một đời thôn dã
đến bao giờ hỡi sẻ, hót lên?