Thơ » Trung Quốc » Nguyên » Trần Phu
Đăng bởi Vanachi vào 15/12/2018 10:12
黃鶴樓前木葉黃,
白雲飛盡岸茫茫。
櫓聲搖月歸巫峽,
燈影隨潮過漢陽。
庾令有塵污汗簡,
禰生無土蓋文章。
欄干空有當年柳,
留與行人說武昌。
Hoàng Hạc lâu tiền mộc diệp hoàng,
Bạch vân phi tận ngạn mang mang.
Lỗ thanh dao nguyệt quy Vu Giáp,
Đăng ảnh tuỳ triều quá Hán Dương.
Dữu lệnh hữu trần ô hãn giản,
Nễ sinh vô thổ cái văn chương.
Lan can không hữu đương niên liễu,
Lưu dữ hành nhân thuyết Vũ Xương.
Trước lầu Hoàng Hạc, lá vàng rơi,
Mây trắng bay đi hết, sông chảy dài xa xăm.
Tiếng mái chèo đung đưa dưới trăng đưa thuyền về Vu Giáp,
Bóng ngọn đèn trên thuyền chiếu xuống nước trôi theo sóng về Hán Dương.
Dữu Lượng có công lao được ghi trong sử sách,
Nễ Hành không tìm được đất dung được tài văn chương của mình.
Trước sau chỉ thấy còn lại hàng dương liễu năm xưa,
Là ở lại cùng nói chuyện với người đi qua về Vũ Xương.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Hoàng Hạc lầu cao lá rụng vàng,
Mây trời bay hết, sóng mang mang.
Chèo theo trăng sáng về Vu Giáp,
Đèn đuổi sóng vờn tới Hán Dương.
Dữu Lượng có công lưu sử sách,
Nễ Hành không đất dụng văn chương.
Trước sau còn lại đôi hàng liễu,
Cùng với người qua chuyện Vũ Xương.