Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Trần Phương Bính
Đăng bởi hongha83 vào 29/06/2015 07:37
滄桑底事太紛披,
苦節終完此百罹。
河漢不曾淪弱骨,
雲山漫自鎭愁眉。
寰區荼苦三生在,
鼎鑊飴甘一死歸。
誼斷在前天在上,
景純一命訂何期。
Thương tang để sự thái phân phi,
Khổ tiết chung hoàn thử bách ly.
Hà Hán bất tằng luân nhược cốt,
Vân sơn mạn tự trấn sầu mi.
Hoàn khu đồ khổ tam sinh tại,
Đỉnh hoạch di cam nhất tử quy.
Nghị đoạn tại tiền thiên tại thượng,
Cảnh Thuần nhất mệnh đính hà kỳ.
Cảnh bể dâu sao mà rắc rối quá vậy
Cố giữ tiết tháo cho trọn qua trăm mối lo này
Sông Hà sông Hán chưa từng dìm cái xuơng yếu
Núi mây hãy tạm khoá kín vẻ sầu đi
Cả thế gian cay đắng, ba kiếp còn đó
Đỉnh vạc ngọt như kẹo, một chết là về
Trước mắt tuyệt tình, trời còn trên đó
Cái mệnh Cảnh Thuần biết hạn đến bao giờ
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/06/2015 07:37
Bể dâu thế sự rối như tơ
Tiết tháo lo gìn, tránh mối lo
Hà Hán chưa từng dìm cốt yếu
Núi mây tạm khoá vẻ sầu tư
Thế gian cay đắng, đời người khổ
Đỉnh vạc ngọt ngào, chết tựa về
Công luận vẫn đây, trời vẫn đó
Cảnh Thuần mệnh đẹp biết bao giờ?