Thơ » Việt Nam » Trần » Trần Nguyên Đán
Đăng bởi Vanachi vào 04/09/2008 09:55, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 04/05/2024 15:07
志士寧辭蹈海危,
高歌長嘯任天倪。
霜簑暑笠酬明主,
虎落蛇區尉遠黎。
日月盈虧人易見,
賢愚窮達物難齊。
佳期久隔天涯望,
賦罷停雲月欲西。
Chí sĩ ninh từ đạo hải nguy,
Cao ca tràng khiếu nhậm thiên nghê.
Sương thoa thử lạp thù minh chúa,
Hổ lạc xà khu uý viễn lê.
Nhật nguyệt doanh khuy nhân dị kiến,
Hiền ngu cùng đạt vật nan tề.
Giai kỳ cửu cách thiên nhai vọng,
Phú bãi “Đình vân” nguyệt dục tê (tây).
Người chí sĩ đâu chịu chối từ cái nguy vượt biển,
Cất cao tiếng hát với tất cả lòng mình.
Mang tơi sương, đội nón nắng, đền đáp minh chúa,
Vào hang hùm, tới ổ rắn, yên ủi dâu xa.
Mặt trời, mặt trăng, khi tròn khi khuyết, người đời dễ thấy,
Người hiền, người ngu, lúc cùng lúc đạt, nhân vật khó đều.
Hẹn đẹp từ lâu, trông vời chân trời xa cách,
Làm xong vần thơ “Đình vân” trăng đã xế tây.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 03/09/2008 09:55
Vượt biển nguy nan, chí đảm đương,
Hò vang hát lớn giữa trời quang.
Đội sương tắm nắng đền minh chúa,
Sục ổ lần hang vỗ viễn phương.
Nhật nguyệt đầy vơi người dễ thấy,
Hiền ngu cùng đạt vật khôn ngang.
Chân trời xa thẳm mong ngày hẹn,
Hát trọn Đình vân, thỏ ngậm gương.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/01/2019 11:16
Đã sửa 3 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 20/01/2021 12:08
Chí sĩ đâu từ cái hiễm nguy,
Cất cao tiếng hát cả lòng mình.
Tơi sương, nón nắng, đền minh chúa,
Ổ rắn, hang hùm, vỗ yên kinh.
Nhật nguyệt khuyết tròn, người dễ thấy,
Hiền ngu cùng đạt, vật khôn tinh.
Chân trời xa cách trông ngày hẹn,
Ngâm vịnh “Đình vân” trăng ẩn mình.