Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trần Hữu Dũng » Truông gió (1992)
Ở quê nhà những ngày Tết, những đêm cúng Phật
Tôi ngây ngất hay đi theo tiếng chuông chùa giục giã
Lớp lớp sóng âm thanh dồn lên hối hả
Ngọn cỏ mê man bên thềm nhà
Vầng trăng hiện ra như gương mặt em đắm đuối
Rồi vỡ ra như muôn mảnh chuông rền
Tiếng chuông, tiếng chuông
Vang xa thẳm, vọng âm âm