Thơ » Trung Quốc » Thanh » Trần Cung Doãn
Đăng bởi tôn tiền tử vào 10/04/2019 20:32
山嶺蕭蕭風又吹,
兩崖波浪至今悲。
一聲望帝啼荒殿,
十載愁人拜古祠。
海水有門分上下,
江山無地限華夷。
停舟我亦艱難日,
畏向蒼苔讀舊碑。
Sơn lĩnh tiêu tiêu phong hựu xuy,
Lưỡng nhai ba lãng chí kim bi.
Nhất thanh Vọng Đế đề hoang điện,
Thập tải sầu nhân bái cổ từ.
Hải thuỷ hữu môn phân thượng hạ,
Giang sơn vô địa hạn Hoa Di.
Đình chu ngã diệc gian nan nhật,
Uý hướng thương đài độc cựu bi.
Rừng núi hắt hiu gió còn thổi
Sóng vỗ hai vách buồn đến nay
Một tiếng của Vọng Đế kêu ở điện hoang
Mười năm người buồn đến bái yết đền cổ
Nước biển còn có cửa chia trên dưới
Núi sông không đất vạch ra Rợ và Hoa
Dừng thuyền ta cũng đang sống những ngày lận đận
Ngại đến đọc bia xưa phủ rêu xanh
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/04/2019 20:32
Núi rừng hiu hắt gió còn qua
Hai vách sóng xô hận chẳng nhoà
Một tiếng kêu đài hoang Vọng Đế
Mười năm yết miếu cổ sầu ta
Có nơi nước biển chia trên dưới
Không chốn non sông vạch Rợ Hoa
Ta cũng dừng thuyền ngày lận đận
Ngại ngùng đến đọc nét rêu bia